Với tất cả, trận đấu giữa MU với Deportivo vào tháng 3/2003 hoàn toàn vô nghĩa. Quỷ đỏ khi ấy đã chắc ngôi đầu ở vòng bảng thứ 2 trong khi đội bóng Tây Ban Nha cũng bị loại từ trước đó. Vì vậy, Sir Alex Ferguson quyết định tung ra đội hình dự bị với phần lớn là các tài năng trẻ ở học viện, nhằm dưỡng sức các trụ cột cho trận đấu quan trọng ở Premier League vào cuối tuần.
Thế nên, mặc người ta thờ ơ, với Lee Roche, một trong những cầu thủ có mặt ở đội hình xuất phát, đây là một dịp trọng đại bậc nhất. Đây là lần đầu tiên anh ra mắt ở giải đấu danh giá nhất châu Âu và lần thứ 3 khoác áo MU. Với cầu thủ 22 tuổi, bước ra dưới nhạc nền Champions League là cái gì đó tuyệt vời hơn cả giấc mơ.
Vốn hâm mộ MU từ tấm bé, Roche được trinh sát của Quỷ đỏ phát hiện và đưa đến Cliff, trung tâm tập luyện cũ của họ. Trong văn hóa của đội, các cầu thủ trẻ ngồi chung căng tin với dàn sao đội một, nên cậu gặp Roy Keane, David Beckham hay Ryan Giggs thường xuyên. Để rồi mơ một ngày sẽ sánh vai cùng họ.
Ngày ấy cuối cùng cũng đến, vào năm 2001. Roche được đôn lên đội một cùng với John O'Shea và Luke Chadwick. Sau đó, gây ấn tượng đủ tốt để Sir Alex cho anh chơi trận đầu tiên gặp Arsenal tại vòng 3 League Cup. Trận này MU thua 0-4 và Roche thất bại toàn tập trong việc ngăn cản Sylvain Wiltord cũng như Kanu.
Sir Alex không trách móc gì cậu học trò nhỏ, dù sao đó cũng là thử thách quá lớn dành cho hậu vệ mới 20 tuổi. Tuy nhiên cũng phải đợi 1 năm sau, trận tiếp đón Newcastle trên sân nhà Old Trafford, Roche mới có lần ra sân thứ 2, cũng là lần đầu tiên ở Premier League.
"Cảm giác chơi dưới 75.000 người hâm mộ thật không thể tin nổi", Roche nói. Nhưng cho dù MU thắng 5-3, đây không phải màn trình diễn được đánh giá cao của anh. "Có một tình huống Alan Shearer đánh bại tôi để thực hiện cú đánh đầu, và Sir Alex đã nói với tôi rằng luôn phải chủ động và đừng bao giờ để tiền đạo làm điều đó".
Roche không để tâm lắm bởi vẫn còn lâng lâng với đêm diễn đầu tiên ở Premier League. Càng sung sướng hơn khi người hâm mộ bắt đầu tìm đến anh để xin chữ ký, dù sự thật chỉ là họ… nhầm anh với Nicky Butt.
4 tháng sau hôm ấy, Roche xuất hiện ở Champions League trong trận đấu với Deportivo. Thật không may, hàng phòng ngự MU với Roche cùng Laurent Blanc và O’Shea bị quần cho tơi tả rồi nhận 2 bàn thua. Roche khăng khăng rằng mình đã làm tốt nhiệm vụ kèm Albert Luque còn Sir Alex thì không. Ông thay anh ngay sau hiệp 1. Trong sự bực bội, Roche cự cãi ông thầy bất chấp lời khuyên bảo của đàn anh Ryan Giggs.
Trở về từ Tây Ban Nha, Roche trở lại tập cùng đội dự bị. Vấn đề là anh tự tin là mình đã đủ tốt để có thể chơi ở cấp độ cao và ra sân thường xuyên cùng đội một. Khi điều đó không xảy ra, Roche nhen nhóm ý định rời MU.
Sir Alex không cho là thế. Ông nhận định Roche vẫn còn non. Vì vậy muốn gửi anh đến Watford theo dạng cho mượn để tu nghiệp thêm. Roche không nghe lời khuyên đó. Anh rời MU vĩnh viễn và tới Burnley. Trước khi đi, Sir Alex vẫn nhắn nhủ cậu học trò, một khi chứng tỏ được bản thân, anh vẫn có cửa để quay lại.
Tại đội bóng mới, Roche đã phải khổ sở để thích nghi. Tới khi tưởng đã kiếm được suất đá chính thường xuyên thì HLV Stan Ternent bị sa thải và người kế nhiệm Steve Cotterill không thích phong cách của Roche. Bị hắt hủi, anh đành gia nhập đội hạng 3 Wrexham. Rồi vận đen ập xuống, anh bị chấn thương dài hạn. Năm 2007, Wrexham quyết định cắt hợp đồng.
Trong sự chán nản, Roche đánh mất hứng thú với bóng đá. Anh chuyển sang công việc sửa ống nước và sau này lập ra công ty chuyên tháo dỡ tường. Cựu hậu vệ MU vẫn chơi cho đội nghiệp dư Droylsden ở khu vực Đại Manchester, nhưng nghỉ hẳn vào năm 2011 để chuyên tâm điều hành công ty, kiếm tiền nuôi gia đình nhỏ với hai đứa con.
Tuy nhiên vẫn có một vài người nhớ rằng Roche từng khoác áo MU, vì vậy vẫn hỏi anh về những kỷ niệm tại đây. Nó khiến anh mệt mỏi đến nỗi chỉ muốn hét lên rằng "tôi chưa bao giờ chơi cho MU". Đó là một nỗi đau mà anh không muốn nhớ tới.
Bạn nên quan tâm