33 lần (25 bàn, 8 kiến tạo), không ai trong 5 giải đấu hàng đầu châu Âu, ngoại trừ Ciro Immobile (34), tham gia vào các bàn thắng tại giải VĐQG mùa này nhiều hơn Timo Werner. Kỹ năng dứt điểm siêu hạng, di chuyển thông minh để tạo ra cơ hội cho bản thân hoặc đồng đội của chân sút 24 tuổi thực sự đáng kinh ngạc.
Vậy mà ít ai biết rằng khi còn là một đứa trẻ trong Học viện Stuttgart, thoạt đầu Werner không được đánh giá cao. Cậu không thực sự tốt về kỹ thuật để ngay cả những bài tập tâng bóng cũng là cả một khó khăn. Tuy nhiên, tốc độ, sự điềm tĩnh và chính xác khi sút bóng đã cứu Werner.
3 ngày sau sinh nhật thứ 15, Werner gia nhập đội U17. Mùa đầu tiên, anh ghi 7 bàn sau 10 lần ra sân. Mùa thứ hai, anh có 24 bàn sau 24 trận. Thế nhưng Werner vẫn không hài lòng. Chỉ cần 1 trận không thể chọc thủng lưới đối phương, cậu có thể buồn cả tuần và thề sẽ ghi 2, 3 bàn ở trận kế tiếp.
Trên sân, không một cầu thủ nào có thể bắt kịp Werner. Freddy Bobic, giám đốc thể thao của Stuttgart khi ấy nói rằng cậu nhóc có mái tóc hung này như thể "đầu máy xe lửa", sẽ sớm mất hút ở đường chân trời và để lại phía sau vạt khói đen. Sau này lên đội một Stuttgart, Werner từng hoàn thành quãng đường 100m chỉ với 11,1 giây, nhanh hơn cả hai ông vua tốc độ của bóng đá thế giới là Gareth Bale (11,39 giây) và Arjen Robben (11,34).
Có được đôi chân xé gió ấy, Werner phải cảm ơn ông bố Guenther Schuh, người không bao giờ là một tiền đạo giỏi để chỉ chơi nghiệp dư, nhưng rất muốn cậu con trai viết tiếp giấc mơ mà ông dang dở.
Vì vậy, mỗi ngày, Schuh cùng Werner đến hồ nhân tạo Max-Eyth-See. Từ đó, Werner sẽ chạy bên bờ sông Neckar và băng qua những vườn nho trĩu quả. Ông bố Schuh sẽ bám sát phía sau và thỉnh thoảng thay đổi lộ trình, khi thì chạy lên sườn đồi, khi lách giữa những gốc cây, lúc phải bứt tốc, chậm lại, rồi chạy nước rút một lần nữa.
Để tăng thêm độ khó, Schuh còn yêu cầu cậu con trai mang họ mẹ (vì ông và bà Sabine Werner không kết hôn) chạy cùng quả bóng và bằng mọi cách giữ nó trong tầm kiểm soát.
Công cuộc khổ luyện này là cơn ác mộng với một đứa trẻ đang tuổi lớn. Thay vì chơi đùa cùng chúng bạn và có những cuộc dạo chơi trong công viên, Werner phải chạy đến khi "nôn cả ra mật xanh mật vàng".
Song anh không bỏ cuộc bởi nhận thức rất rõ một điều, "để trở thành cầu thủ chuyên nghiệp, nỗ lực không bao giờ là đủ". Đây là cuộc sống thực, không phải phim hoạt hình "Tay đua siêu tốc" với phép màu đã biến chú ốc sên Turbo thành vua tốc độ. Cách duy nhất là chăm chỉ tập và tập, để cuối cùng Timo trở thành "Turbo" như các đồng đội ở Stuttgart gọi anh.
Tất nhiên, khi đã chọn đi theo con đường được định sẵn bởi ông bố, Werner chấp nhận từ bỏ mọi thú vui. Anh không uống rượu và chỉ tham gia các buổi tiệc tùng để làm tài xế cho đám bạn say quắc cần câu, trên chiếc xe mà anh vẫn đi từ năm 18 tuổi. Anh cũng không tham gia sâu vào thế giới ảo của mạng xã hội, giữ sự tập trung tối đa cho bóng đá.
Với tinh thần ấy, Werner cũng cố gắng trau dồi khả năng kỹ thuật để giờ đây không dựa dẫm vào tốc độ. Anh có mặt ở khắp mọi nơi trên sân và len lỏi qua các hậu vệ bằng kỹ thuật trước khi ghi bàn. Các thống kê cho thấy hướng làm bàn của Werner rất đa dạng, hoặc cánh phải, cánh trái hoặc từ trung lộ. Nó khiến anh từ một cầu thủ chạy cánh thuần túy trở thành cây ghi bàn sung mãn.
Trong nhiều năm Chelsea có vấn đề với vị trí "số 9". Kể từ khi Roman Abramovich tiếp quản đội bóng, 351 triệu bảng đã được chi ra cho các tiền đạo. Chỉ rất ít trong số đó đáp ứng kỳ vọng. Nhưng lần này họ có thể tin tưởng Werner. Anh ta không bao giờ xao nhãng và luôn cố gắng hoàn thiện bản thân.
Bạn nên quan tâm