Jose Aldo là một tài năng hiếm có của làng MMA. Từ rất trẻ, tay đấm người Brazil đã bật lên trở thành "độc cô cầu bại" ở hạng lông thế giới. Trở thành nhà vô địch trẻ thứ 2 lịch sử UFC ở cột mốc 24 tuổi và 72 ngày, chỉ sau Jon Jones.
Sở hữu thể chất đáng nể, rất nhanh nhạy và có khả năng di chuyển biến hóa, Aldo là nỗi khiếp sợ cho đối thủ mỗi khi lên đài. Một điểm đáng chú ý khác tới từ Aldo là khả năng sử dụng đòn chân cực hiểm. Urijah Faber đã phải cảm nhận điều này khi bị Aldo đã tới tím đùi.
Đến nay, đây vẫn được xem là một trong những chấn thương ghê rợn nhất do đòn cước gây ra ở UFC. Cần nhớ rằng, trận gặp Faber Aldo chỉ tung vỏn vẹn 27 cú đá thấp. Theo một số tay đấm từng so tài cùng Aldo, chỉ cần nếm từ 10-15 cú đá thấp của Aldo sẽ nếm mùi. Cơn đau có thể kéo dài cả tháng trời.
Bên cạnh đó, kỹ năng phòng thủ vật của Aldo cũng rất đáng chú ý. Sau 13 năm thi đấu ở WEC/UFC, Aldo chỉ bị vật 9 lần xuống võ đài sau 101 nỗ lực vật của đối thủ. Đây là tỷ lệ chống vật rất cao. Cần nhớ rằng, huyền thoại George St-Pierre đã bị vật xuống võ đài 8 lần chỉ qua 54 nỗ lực vật từ đối phương.
Những con số thống kê nghe có vẻ khô khan. Vậy hãy nghe chia sẻ từ các đối thủ trong quá khứ của Aldo để xem sức mạnh của cựu vương "khủng" đến cỡ nào.
Tôi chạm trán với Aldo khi anh ấy đang ở đỉnh cao (Hominick gặp Aldo vào năm 2011). Bước vào trận đấu, tôi đã không thua trong 3 năm trước đó với chuỗi 5-0 trước các đối thủ không tồi. Tôi biết Aldo chưa từng gặp ai như tôi, một người sẵn sàng chơi đôi công với anh ấy.
Trận đấu nhận được sự chú ý không nhỏ vào thời điểm ấy. Hai tháng trước trận đấu, tôi gần như trả lời phỏng vấn mỗi ngày, không chỉ nói về trận đấu mà còn liên quan tới lịch sử của MMA. Dù chuẩn bị rất kỹ nhưng tôi vẫn bị ngợp khi bước vào cuộc đấu với anh ấy.
Trận đấu vừa bắt đầu anh ấy đã lao tới. Tôi chưa từng thấy ai di chuyển nhanh như anh ấy. Tôi ra ngoài vòng tấn công của anh ấy và tưởng chừng đã an toàn nhưng không anh ấy tung một cú đấm thắng trúng tôi. Và còn cả những pha đá thấp của anh ấy, nó cũng rất ghê. Tôi đã tham gia 25 trận kickboxing, 30 trận MMA và chưa gặp ai khỏe như anh ấy.
Ở giai đoạn sau của trận đấu, tôi nghĩ mình bị tụ máu não. Mọi người bất ngờ bởi vì sao họ vẫn để tôi tiếp tục nhưng thời đó các trận MMA vẫn còn mới mẻ với Ủy ban thể thao. Đội ngũ y tế cũng chưa có nhiều kinh nghiệm làm nhiệm vụ tại những trận đấu MMA.
Trọng tài "Big" John hỏi tôi liệu có thể tiếp tục hay không. Tất nhiên, tôi đã đồng ý. Càng chơi, trán của tôi càng bị sưng. Hai tuần sau trận đấu, con gái của tôi ra đời. Bức ảnh đầu tiên tôi chụp với con không ổn cho lắm bởi vết thương trên mặt. Màn so tài khép lại, tôi cảm thấy không ổn chút nào. Tôi ê ẩm hết người, các vết tím bắt đầu xuất hiện và người của tôi bị sưng ở khắp nơi".
Thông thường trong phòng tập, nếu bạn dính phải một cú đá thấp, bạn sẽ tập tễnh một chút. Sau đó, mọi thứ sẽ bình thường trở lại. Nhưng Aldo là một câu chuyện khác. Tôi nhớ mình bị tụ máu to bằng quả bóng chày ở đầu gối sau 2 hiệp. Khi bị đè xuống sàn, tôi còn chẳng thể gập nổi chân. Khi trả lời phỏng vấn sau trận, tôi nghĩ mình sẽ đau tới chết.
Anh ta còn đánh tôi bằng một đòn lên gối. Nó cũng gây ra dư âm nặng nề. Ban đầu tôi không cảm thấy quá đau nhưng 2 tháng sau, khi vết thương ở chân bắt đầu lành, cơn đau ở vùng ngực bất ngờ xuất hiện, ở đúng vị trí lên gối của anh ta. Tôi bị đau ở chỗ đó trong vòng 2 năm trời.
Tôi nhớ quãng thời gian nằm dài trên ghế để theo dõi WEC. Đội của tôi thường xem các trận đấu vào mỗi tối. Nhờ đó, tôi biết tới Aldo. Chứng kiến cậu ta thi đấu, tôi nói với HLV của mình về việc thượng đài với anh ta khi ký hợp đồng của WEC.
Trong buổi cân trọng lượng, tôi mới được gặp Aldo lần đầu tien. Tôi nhớ hôm đó bản thân dậy sớm để tham dự buổi cân. Ấn tượng của tôi với Aldo là cậu ta rất nghiêm túc, giữ sự tập trung cao độ vào màn so tài.
Tôi nhanh chóng nếm mùi từ cậu ta. Sang hiệp 2, đòn đá thấp của cậu ta khiến tôi khốn khổ. Tôi thậm chí còn cố nhảy lên để né đòn chân của cậu ta. Thật kinh khủng. Tôi từng đấu rất nhiều trận, ăn rất nhiều cú đá thấp nhưng chưa có pha nào ghê như cú đó. Những ngày sau trận đấu là lúc cơn đau tới kinh khủng nhất. Tôi chưa từng đau đớn đến vậy.
Aldo khiến cơ đùi của tôi rách đôi với cái cổ chân của cậu ấy. Đến thời điểm này, cái gối của tôi vẫn chưa được như cũ. Cú đá của cậu ta đã khiến máu chảy quá nhiều vào vùng gối. Một trận đấu nhớ đời.
Aldo không xuất phát từ dân vật nhưng không ai có thể lấn lướt cậu ta ở kỹ năng này (Florian so tài cùng Aldo vào năm 2011). Cậu ta không sợ bất kỳ cây vật nào. Những đòn chân khủng khiếp của cậu ta khiến bất kỳ ai cũng phải nhăn mặt. Tốc độ của cậu ta cũng không thẻ bắt kịp.
Đấu với cậu ta, tôi bị lấn lướt. Cậu ta quá khỏe như một võ sĩ ở hạng trung vậy. Cậu ta rất khỏe, phải nhắc lại điều đó. Nền tảng thể chất tốt giúp cậu ta kiểm soát trận đấu rất tốt. Nói thêm về đòn chân. Sau trận đấu vài tháng, tôi vẫn chưa cảm nhận được hoàn toàn đôi chân của mình.
Cậu ta đánh bại tôi bằng loạt đòn đá, khiến chân tôi bị tổn thương. Vài tháng sau, tôi véo vào chân và chẳng cảm giác gì. Tôi gần như mất cảm giác. Aldo tung cước rất nhanh, đá bằng xương ống chân. Rất đau.
Tôi không thích khen ai về thể chất nhưng buộc phải dành lời này cho Aldo. Cậu ta là một trong những VĐV hay nhất UFC. Cậu ta có ảnh hưởng lớn tới lớp võ sĩ về sau.
Lần đầu tôi gặp Aldo khi anh ta thi đấu ở WEC. Tôi và Faber thấy Aldo trên võ đài. Cậu ta sau đó chưa phải nhà vô địch. Faber khi đó đánh giá rất cao Aldo. "Cậu nhóc đó rất khó chơi, trẻ và rất bùng nổ", Faber nói với tôi.
Trước Aldo, tôi dùng sức mạnh áp đảo mọi đối thủ. Nhưng khi gặp cậu ta, lần đầu tôi thấy một cái tên sở sức mạnh ngang ngửa mình. Khi đánh với anh ấy, tôi nhanh chóng cảm giác được sức mạnh của anh ấy. Tôi cảm thấy ngỡ ngàng.
Cái ống quyển của cậu ấy có sức sát thương kinh hoàng. Gặp cậu ta, tôi dùng hết sức để tấn công cậu ta. Tôi dùng hết sức để tung một cú đấm xúc, đã chuẩn bị rất kỹ. Cậu ta dính phải pha đó nhưng vẫn rất bình tĩnh. Cậu ta cũng rất khỏe ở mặt địa chiến. Cậu ta không phải dạng vừa.