Tôi nghĩ 2022 có thể là năm quan trọng nhất với sự nghiệp của tôi bởi trước mắt, tôi có tham gia vào trận đấu lớn nhất lịch sử làng boxing của nữ. Tôi không biết thứ tự các trận đấu trong tương lai sẽ thế nào nhưng tôi biết đối thủ trong lần thượng đài tới sẽ là Amanda Serrano. Tôi sẽ rất thất vọng nếu kèo đó không thể diễn ra.
Tôi biết mọi người đã nói về trận đấu với Serrano từ rất lâu và họ sẽ rất phấn khích nếu nó trở thành sự thật. Trong quá khứ, màn so tài này đã đôi lên được lên lịch nhưng bị hỏng bởi lý do từ phía đội của cô ta. Hy vọng lần này điều đó không xảy ra.
Tôi không chắc kịch bản sẽ ra sao nhưng tôi chỉ coi nó là một trận như bao lần lên đài khác. Như mọi lần, tôi sẽ tập trung toàn bộ cho cuộc đối đầu. Nhưng tôi cũng biết, nó có thể là kèo quyết định sự nghiệp của tôi. Tôi nhắm đến việc trở thành nhà vô địch tuyệt đối ở nhiều hạng cân và tham gia vào những trận lớn như thế.
Ngoài Serrano, tôi có thể chạm trán cùng Jessica McCaskill hoặc Chantelle Cameron - nếu cô ấy chạm trán cùng Kali Reis và trở thành nhà vô địch tuyệt đối ở hạng dưới bán trung. Tôi sở hữu một vài lựa chọn tốt. Đó sẽ là những kèo lớn của làng quyền Anh thế giới. Sức hút sẽ rất lớn. Vì thế, tôi cho rằng năm nay sẽ là năm lịch sử của tôi.
Khi mới bắt đầu, mục tiêu của tôi là tham dự những cuộc đấu mang tính lịch sử. Đến Madison Square Garden (MSG) để chạm trán cùng Serrano, đó là lần đầu một trận boxing nữ được tổ chức ở đó. Thật tuyệt vời. Hàng loạt trận đấu đáng nhớ đã diễn ra ở MSG và tôi rất vui nếu được là một phần trong đó.
Tôi nhớ về lần đầu gặp Eddie Hearn trong văn phòng của ông ấy ở London. Đó là khi tôi chuyển lên nhà nghệ vào năm 2016. Tôi khi đó cảm thấy khó khăn bởi thua trong 2 trận nghiệp dư cuối cùng. Bất chấp điều này, tôi vẫn muốn chuyển lên chuyên nghiệp. Hearn hứng thú với việc ký hợp đồng với tôi. Mọi thứ diễn ra thuận lợi và tôi cảm thấy tràn đầy năng lượng.
Tôi nói với Hearn rằng bản thân muốn nâng tầm boxing nữ giống như UFC đã làm với MMA nữ. Khi ấy, Ronda Rousey có lẽ là ngôi sao lớn nhất của UFC. Kể từ đó, làng võ tự do chứng kiến sự xuất hiện của rất nhiều cái tên nữ đang chú ý. Boxing nữ không được chú ý nhiều vào thời điểm tôi bắt đầu. Tôi cảm giác như mình vừa thi đấu vừa phải chứng minh cho tất cả.
Nhìn vào ánh mắt của họ, tôi tự nhủ, 'Họ đang xem tôi như một diễn viên kịch hay một tay đấm thực thụ?' Tôi muốn họ coi tôi như một võ sĩ, người có tình yêu và nghiêm túc với quyền Anh. Giờ, mọi thứ khá hơn nhiều. Lượng tay đấm nữ cũng đã tăng lên đáng kể rồi.
Hiển nhiên, tôi cũng hưởng lợi từ những người đi trước. Những tiền bối như Christy Martin và Deirdre Gogarty, hai cái tên đã góp mặt trong sự kiện Mike Tyson vs Frank Bruno vào năm 1996 cũng giúp ích rất nhiều cho phong trào boxing nữ. Gogarty là một trong những thần tượng của tôi. Cô ấy ủng hộ quyết định đến với quyền Anh của tôi. Martin thì là một cái tên lớn vào thời điểm đó.
Chúng ta cũng có Laila Ali, Ann Wolfe, Lucia Rijker - những người tiên phong, mở đường cho lứa kế cận. Tôi cảm thấy rất biết ơn. Quyền Anh không thể có vị trí như hiện tại nếu thiếu đi những người như thế.
Tôi nhìn vào những võ sĩ yêu thích của mình, Floyd Mayweather, Marco Antonio Barrera, Sugar Ray Leonard và Mike Tyson, họ là những người tham gia vào những trận đấu lớn nhất có thể. Mỗi khi họ lên đài, tất cả đều chú ý. Tôi không biết mình đã đạt đến mức đó chưa nhưng đó là mục tiêu tôi muốn hướng tới.
Tôi đã 35 tuổi. Tôi biết môn này tuổi thọ sẽ không lâu. Nhưng tôi muốn tận dụng tối đa thời gian. Tôi vẫn nghĩ phiên bản tốt nhất của mình vẫn chưa tới. Tôi nghĩ mình sẽ còn tốt hơn trong tương lai.
Tôi hiểu mình không thể thi đấu mãi. Thật không mai là vậy dù tôi rất yêu môn này. Nhiều người đã hỏi tôi về việc giải nghệ vài tháng trước. Tôi đã trả lời lịch sự nhất có thể nhưng bên trong cảm thấy không vui. Đó là một câu hỏi bình thường. Dù vậy, đó không phải là thứ tôi hướng tới vào thời điểm hiện tại. Tôi cảm thấy rất ổn và vẫn còn vài năm phía trước. Họ muốn tôi giải nghệ đến thế sao?
Ngoài khi phải trả lời những câu như thế ra, tôi không nghĩ nhiều tới việc giải nghệ. Tôi chỉ tập trung vào trận đấu tới. Tôi không nhìn quá xa. Hiển nhiên, boxing là cuộc đời là đam mê của tôi. Do đó, tôi muốn thi đấu lâu nhất có thể. Khi giải nghệ, tôi muốn hỗ trợ cho lứa trẻ nhưng vai trò là gì thì tôi chưa biết.
Khi bắt đầu quyền Anh vào năm 10 tuổi, mục tiêu của tôi là trở thành nhà vô địch Olympic. Suy nghĩ đó đến trước khi quyền Anh của nữ được cho phép ở Ireland và Thế vận hội. Tôi muốn phá vỡ mọi rào cản trong cuộc sống.
Tôi luôn nói rằng thành tựu lớn nhất của mình là có thể truyền động lực cho thế hệ kế cận quyết tâm theo nghề. Các phòng gym ở Ireland giờ đầy ắp những cô gái trẻ tài năng. Tôi rất hạnh phúc vì điều này. Tôi muốn tiếp tục sứ mệnh này trong thời gian tới và ngay cả khi đã giải nghệ.
Tôi đã hy sinh rất nhiều cho môn này. Đó là đam mê của tôi. Trong thâm tâm, tôi rất vui khi chứng kiến tình hình của làng boxing nữ vào thời điểm hiện tại. Tôi cảm giác những cố gắng của mình đã được đền đáp. Tôi cảm thấy rất hãnh diện.
Katie Taylor sinh ngày 2/7/1986. Cô từng giành HCV Olympic 2012 và 5 chiếc HCV thế giới trước khi chuyển lên nhà nghề. Cô hiện là nhà vô địch 2 hạng cân cùng thành tích 20-0.