Sau khi sự kiện UFC 265 khép lại, Ciryl Gane nhận được cơn mưa lời khen từ Chủ tịch Dana White. Các fan cho rằng tay đấm người Pháp thực sự là "của hiếm" của làng MMA thế giới.
Ở một sân chơi có nhiều tính cạnh tranh như hạng nặng UFC, bạn giành đai chỉ sau 3 năm thi đấu chuyên nghiệp? Thật điên rồ. Thêm vào đó, bạn có thành tích bất bại ở nơi mà chỉ vài giây mất tập trung có thể kéo theo một trận thua bằng knock-out.
Tưởng tượng. Nếu hạng nặng có toàn những võ sĩ giống Gane. Đó sẽ là một đội hình không thể tuyệt vời hơn. Bạn đã quen với việc các tay đấm hạng nặng "hết hơi" kể từ hiệp 2 phải không? Nhưng điều đó sẽ không còn trong trường hợp "binh đoàn Gane" đổ bộ. Chúng ta sẽ thấy một đội ngũ những người khổng lồ, sở hữu kỹ thuật tốt, lối đánh đa dạng, thể lực đáng nể và di chuyển như các VĐV hạng trung.
Tuy nhiên, kịch bản đó rất khó xảy ra. Đó cũng là lý do khiến Gane trở thành của hiếm. Nguyên nhân? Cơ chế trả lương của MMA có vấn đề.
Tờ Bloodyelbow chỉ ra rất nhiều VĐV không chuyển sang MMA sau khi hoàn tất chương trình học. "Họ có rất nhiều lựa chọn khác để có cuộc sống tốt hơn. Nhiều người thậm chí còn không xem MMA là một lựa chọn bởi chính sách của họ. Nhiều người thử nhưng nhanh chóng đổi nghề cũng vì mức lương", Bloody Elbow chia sẻ.
Theo thống kê, một thành viên trong đội dự bị của giải bóng bầu dục Mỹ kiếm nhiều hơn hẳn một tay đấm MMA. Thậm chí, các tay đấm thi đấu ở các giải nhỏ có thể chỉ hòa vốn sau khi trừ tất cả các chi phí.
Một cầu thủ trong đội dự bị của NFL - chỉ xét những người có ít hơn 2 năm kinh nghiệm - kiếm trung bình khoảng 8.400 USD/tuần (142.000 USD cho 17 tuần tập luyện). Còn với những người trên 2 năm kinh nghiệm lần lượt là 12.000 USD/tuần và 204 nghìn USD. Đây là thống kê lấy từ năm 2020.
Trong khi đó, Derrick Lewis chỉ kiếm được mức tiền này cho một trận sau khi đã trải qua hơn 4 năm ở UFC. Đó là trận gặp Alexander Volkov vào năm 2018. Khi đó, Lewis bỏ túi 135 nghìn USD. Tính rộng ra, đó cũng là trận đấu thứ 28 trong sự nghiệp của tay đấm người Mỹ, diễn ra trong nửa sau sự nghiệp của tay đấm này.
Bản thân Lewis cũng không thi đấu quá nhiều trong một năm. Tính riêng 2018 Lewis đấu một trận/13,5 tuần. Cần nhớ rằng, UFC là giải đấu lớn nhất của làng MMA, nơi trả lương cao gấp nhiều lần những giải đấu khác.
Tất nhiên, vẫn có những cầu thủ bóng bầu dục chuyển tới MMA. Tuy nhiên, đó là khi họ không còn chỗ đứng ở CLB như Eryk Anders hay bị hắt hủi vì có những hành động trái pháp luật. Với những người có chỗ đứng vững chắc, họ sẽ không muốn mạo hiểm để chuyển sang MMA. Một công việc vất vả, tốn kém, và có thể gặp nguy hiểm.
Tại Mỹ, bóng bầu dục chỉ là một trong những lựa chọn cho những VĐV sở hữu cơ thể đồ sộ. Họ có thể theo bóng rổ, bóng chày hoặc thậm chí là boxing. Tại các nước khác, họ cũng có những môn tương tự. Đó là một phần lý do khiến những Cyril Gane mới khó xuất hiện. Bởi nhân tài đã hiếm, người chấp nhận đánh đổi theo MMA còn hiếm hơn.
Nói thể để thấy, các võ sĩ MMA rất đáng trân trọng. Nhiều người đến với môn này nhờ đam mê, chấp nhận rủi ro để tiến lên. Họ chấp nhận đi một chặng đường dài, bỏ túi số tiền ít ỏi để nuôi dưỡng khát khao của bản thân. Và nếu may mắn, họ trở thành một trong 600 võ sĩ của UFC, thu về khoảng 20.000 USD cho những lần thượng đài đầu tiên.
"Sẽ có những người khác giống như Gane ở ngoài kia nhưng những giải MMA lớn muốn thu hút những cái tên lớn. Họ cần đưa ra một mức thù lao có thể cạnh tranh với những môn thể thao khác", tờ Bloody Elbow mô tả. Đến nay, Jon Jones, võ sĩ nổi tiếng top đầu của làng MMA vẫn than trời vì thu nhập vẫn kém xa so với cậu em Chandler đang chơi tại giải bóng bầu dục Mỹ.
Thu nhập thấp nhưng chi phí cao. Cần nhớ rằng, các võ sĩ phải bỏ tiền để trả cho các HLV của mình. Đây cũng là những khoản tiền khổng lồ. Theo một thống kê, các HLV trung bình kiếm được hơn 62.000 USD/năm.
Dù sao, lúc này chúng ta cũng đã có Gane. Và hãy chờ "của hiếm" của làng võ có thể tiến xa tới đâu ở UFC.