Hè 2012, khi vừa vô địch Champions League, Chelsea chào đón hai tân binh còn rất trẻ. Nhưng chỉ một người trụ lại được ở đội hình chính và có màn ra mắt vào đầu mùa giải. Người còn lại phải đến thi đấu tại Đức dưới dạng hợp đồng cho mượn. Cầu thủ lang bạt ngày ấy giờ là cái tên sáng giá nhất Premier League: Kevin De Bruyne.
Người ban đầu được đánh giá cao hơn lại đi theo một con đường rất khác. Đã gần một thập kỷ, chàng trai ấy năm nay mới chỉ 29 tuổi. Nhưng anh đã không thi đấu cho ĐTQG được 5 năm. Những đội bóng từng muốn theo đuổi chữ ký của anh cũng hướng đến mục tiêu khác. Anh như lùi về một thời đại khác, tách biệt với bóng đá đương đại. Bóng đá châu Âu cũng như bóng đá thế giới gần như quên đi cái tên Oscar.
Trở lại năm 2016, đó là năm mà Trung Quốc khiến cả châu Âu choáng ngợp. Từ tháng 1, các đội tại Super League liên tục tấn công 5 giải VĐQG hàng đầu lục địa già. Họ đưa ra những đề nghị hấp dẫn với các cầu thủ hàng đầu, trong đó có Oscar. Anh cập bến Thượng Hải S.I.P.G vào tháng 12 với bản hợp đồng trị giá 73 triệu đô. Tại đây, anh hưởng mức lương 26,5 triệu đô một năm.
Mức lương trên thậm chí còn thấp hơn số tiền anh kiếm được tại châu Âu. Nhưng Oscar chỉ cho biết: "Đôi khi, Trung Quốc mang đến cho các cầu thủ những đề nghị không thể từ chối". Dù sao, đây cũng là một quyết định thiếu hợp lý của Oscar. Ở tuổi 25, anh còn ít nhất 5 hoặc 6 năm đỉnh cao phía trước để kiếm bội tiền. Trên tất cả, đó là niềm vui được chơi bóng ở đẳng cấp cao nhất.
Oscar trải qua một tuổi thơ khó khăn. Bởi vậy anh vẫn luôn nêu ưu tiên hàng đầu của mình là chăm lo cho gia đình. Nhưng nhìn ở góc độ ích kỷ một chút, người hâm mộ luôn cảm thấy không hài lòng với sự nghiệp của Oscar. Họ luôn cảm giác như vẫn có gì đó chưa được trọn vẹn. Bởi Oscar vốn là cầu thủ sở hữu kỹ năng tuyệt vời. Không phải ngẫu nhiên mà năm xưa Chelsea ưu tiên anh hơn cả Kevin De Bruyne.
Ở mùa giải đầu tiên tại Chelsea, Oscar chơi hơn 60 trận. Anh đóng góp rất lớn vào chức vô địch Europa League năm đó. Hai năm sau, dưới thời Mourinho, anh giúp Chelsea lên đỉnh Premier League. Nếu tiếp tục thi đấu đỉnh cao, kho danh hiệu của tiền vệ người Brazil chắc chắn sẽ không dừng lại ở đó.
Ở tuổi 25, Oscar đáng ra phải có bước tiến lớn hơn. Khi anh sẵn sàng rời Chelsea, cả Atletico Madrid, Juventus và 2 đội bóng thành Milan đều tìm đến anh. Đáng lý ra, anh cũng hoàn toàn có thể lấy lại vị trí tại ĐTQG sau khi để nó rơi vào tay Coutinho.
Nhưng rồi bỏ lại tất cả những điều đó, Oscar lựa chọn Trung Quốc với hi vọng đây không phải tấm vé một chiều. Rất nhiều cầu thủ từng đến Trung Quốc thi đấu và vẫn chơi tốt khi quay trở lại châu Âu. Có thể kể đến như Yannick Carrasco, Paulinho. Oscar chắc chắn vẫn đang hi vọng mình cũng là một người trong số đó. Và điểm trở về mà anh mong ước không đâu khác ngoài Chelsea.
Nếu thực sự Oscar có suy nghĩ đó thì bây giờ là thời gian để thực hiện. Thời kỳ bùng nổ của bóng đá Trung Quốc đã chấm dứt. Ngay từ trước khi đại dịch xảy ra, các đội bóng đã bắt đầu thắt chặt chi tiêu của mình. Rất nhiều cầu thủ đến Trung Quốc trong làn sóng 2016 cũng rời đi trước những nghi ngờ về tương lai của các câu lạc bộ. Rất nhiều đội bóng cũng phải tính đến chuyện cắt giảm lương bắt buộc ngay cả với những ngôi sao lớn.
Trên lý thuyết, Oscar vẫn là một lựa chọn tốt cho những đội bóng đủ kiên nhẫn với anh. Ở tuổi 29, tiền vệ này vẫn còn nguyên những cơ hội để tỏa sáng trở lại. Hơn nữa, tuổi nghề của anh có thể còn trẻ hơn nhiều đồng nghiệp cùng lứa khác ở châu Âu. Bởi trong bốn năm qua, anh chỉ phải chơi ở môi trường ít cạnh tranh hơn rất nhiều.
Tuy vậy, thực tế có thể sẽ rất khác. Tất nhiên sẽ có những vấn đề về lương thưởng với một cầu thủ luôn nhận thức sâu sắc về giá trị của mình. Và cũng vì sự thật khó tránh khỏi rằng bóng đá là một thị trường giao dịch không hơn không kém. Cũng chắc chắn sẽ có những định kiến nhất định với Oscar. Mọi người sẽ nghĩ rằng chơi bóng tại Trung Quốc trong thời gian dài sẽ khiến tài năng của anh bị trồi sụt ít nhiều.
Cũng có khả năng rằng Oscar sẽ không bao giờ trở lại. Sẽ có những nỗi buồn nhất định. Nhưng không phải là nỗi buồn của Oscar. Anh đã làm những gì bản thân mách bảo và có được những gì mình muốn. Nỗi buồn ấy thuộc về những người hâm mộ từng yêu mến anh. Đó là nỗi buồn, sự tiếc nuối cho một tài năng sáng giá, cho những gì không thể diễn ra chỉ vì tiếng gọi đồng tiền.