Đã tròn 1 năm kể từ ngày 29/01/2020, khi Bruno Fernandes chia tay các đồng đội ở Sporting Lisbon và cùng gia đình bay tới Manchester bằng chiếc chuyên cơ MU thuê. Rồi anh ngủ 1 đêm trước khi có mặt ở Carrington, hoàn tất các thủ tục cần thiết trước khi ký vào bản hợp đồng có thời hạn 5 năm rưỡi vào ngày 30/01.
Bruno hiểu rõ những khó khăn chờ đón ở MU, đội bóng đang có phong độ tệ hại và làn sóng phẫn nộ của người hâm mộ dâng cao chưa từng thấy. Họ chế nhạo các cầu thủ ngay trên sân vì những màn trình diễn tồi tệ, kêu gọi sa thải HLV Ole Gunnar Solskjaer và bao vây nhà của Phó Chủ tịch điều hành Ed Woodward.
Tiền vệ người Bồ Đào Nha không lạ gì với phản ứng kiểu đó. Thậm chí, thứ anh từng đối mặt còn ghê gớm hơn nhiều. Đó là mùa hè năm 2018, Bruno tới sân tập của Sporting như mọi ngày. Đột nhiên, 50 gã côn đồ xông vào tấn công anh cùng đồng đội. Đó chính là những CĐV quá khích tức giận với những màn trình diễn kém cỏi của đội và cho rằng phải dạy cho đám cầu thủ một bài học.
Bruno đã tính chuyện ra đi ngay sau sự kiện điên rồ ấy. Nhưng rồi anh quyết định ở lại. Mùa 2018/19, anh ghi 33 bàn, kiến tạo thêm 16 bàn khác ở mọi mặt trận, giúp Sporting đoạt Cúp Quốc gia và Cúp Liên đoàn. Thành tích tuyệt vời ấy đã thu hút MU. Tuy nhiên, họ chỉ hoàn tất thương vụ vào đầu năm 2020.
Những người ở Old Trafford, đặc biệt là Solskjaer hẳn đã rất tiếc nuối vì không sở hữu Bruno sớm hơn. Trước khi tiền vệ này tạo ra các tác động phi thường trên sân cỏ, HLV người Na Uy đã sớm biết anh là dạng cầu thủ mà MU cần.
Trở lại ngày 30/01, khi hợp đồng hoàn tất vào giữa buổi chiều, phía MU nghĩ Bruno sẽ tới nhà hàng để kịp cho lễ sinh nhật cô con gái Matilde bước sang tuổi thứ 3. Họ gửi cho anh một chiếc bánh kèm lời chúc mừng. Nhưng Bruno lại để nó sang một bên, và hỏi Solskjaer rằng, liệu anh có thể tập luyện ngay không?
HLV của MU đã nghe nói về tinh thần chiến đấu cùng sự chuyên nghiệp của cậu học trò mới, nhưng vẫn bị ấn tượng khi trực tiếp chứng kiến điều đó. Và đến trận thứ 3 của Bruno cho MU, ông có thể kết luận, cầu thủ này sinh ra để dành cho Quỷ đỏ, bởi anh ta mang tinh thần của đội bóng đã từng đoạt hết danh hiệu này đến danh hiệu khác dưới thời Sir Alex Ferguson.
Đó là trận hòa 1-1 với Club Brugge ở Europa League, trong khi nhiều cầu thủ cảm thấy hài lòng bởi vẫn còn trận lượt về tại Old Trafford, riêng Bruno bực dọc ném áo vào góc phòng thay đồ. Sau đó, anh đề nghị Solskjaer điền tên vào danh sách đá chính vào tuần sau. Anh ghi bàn mở tỷ số trận đó, giúp MU giành chiến thắng 5-0.
1 năm trôi qua, Bruno ra sân gần như liên tục với tổng cộng 52 trận ở mọi đấu trường. Dĩ nhiên, tiền vệ người Bồ Đào Nha không chỉ góp mặt để nâng cao số trận đấu. Anh đã ghi dấu ở 45 bàn thắng, bao gồm 28 pha lập công và 17 đường kiến tạo. Thành tích này cao hơn mọi cầu thủ khác đang chơi ở giải đấu hàng đầu xứ sương mù.
Có Bruno, MU biến thành một đội bóng hoàn toàn khác. Từ một đội đang xếp thứ 5 ở Premier League với 36 điểm kém đội dẫn đầu vào thời điểm Bruno ra mắt, họ có bước nhảy vọt lên đứng thứ 2 và chỉ kém ngôi đầu 1 điểm. Lần đầu tiên trong thời "hậu Sir Alex", Quỷ đỏ là một thế lực cạnh tranh danh hiệu và có cơ hội vô địch Premier League.
Người ta bắt đầu so sánh Bruno với Eric Cantona, người đã nâng cấp MU và đưa đội bóng vào kỷ nguyên rực rỡ chưa từng có. Ngoại trừ những chiếc Cúp chưa đến, ảnh hưởng của tiền vệ trị giá 47 triệu bảng là tương tự.
Nói về MU bây giờ đồng nghĩa là nói về Bruno, và ngược lại. Áo của Bruno bán chạy nhất Megastore. Khi các đài truyền hình quốc tế gửi yêu cầu phỏng vấn trước và sau trận đấu, tên anh luôn đứng đầu danh sách. Anh cũng là thủ lĩnh không băng cả trong lẫn ngoài sân cỏ, thúc đẩy và giúp đỡ các đồng đội để họ tốt hơn, đồng thời đưa ra những tiêu chuẩn cao để tất cả hướng đến. Hiện các cuộc thảo luận về bản hợp đồng mới với mức lương cao hơn đang được tiến hành, đảm bảo Bruno sẽ gắn bó với Old Trafford thêm nhiều năm nữa.
Nhưng bản thân Bruno không một chút phân tâm. Anh vẫn như ngày đầu mới đến, luôn đến sớm nhất, tập luyện chăm chỉ và về muộn nhất. Đôi khi Solskjaer vẫn phải ra lệnh Bruno phải rời sân tập để trở về nhà, bởi nếu không, anh sẽ ở đó cả đêm.
Thói quen khó bỏ này chắc chắn sẽ theo chân Bruno nhiều năm nữa. Và MU sẽ chỉ hưởng lợi, rồi tiến xa hơn.