2 pha lập công trong vòng 6 phút, và bây giờ Mohamed Salah đã sở hữu bộ sưu tập 50 bàn thắng cho Liverpool chỉ sau 65 trận. Không một ai trong lịch sử The Kop, từ Ian Rush, Roger Hunt, Fernando Torres đến Luis Suarez, hoàn thành cột mốc này nhanh đến vậy. Người cán mốc 50 bàn nhanh nhất trước đây là Albert Stubbins, cũng cần tới 77 trận.
Khi bỏ ra 34,3 triệu bảng để đưa Salah về từ Roma, có lẽ đội bóng vùng Merseyside không thể tưởng tượng rằng đó lại là một món hời như vậy, dĩ nhiên cũng chưa bao giờ nghĩ anh ta, một cầu thủ chạy cánh ghi dưới 20 bàn mỗi mùa, lại vụt biến thành chân sút siêu hạng, hầu như ra sân là sẽ có bàn thắng.
Mohamed Salah lập cú đúp vào lưới Crvena Zvezda để cán mốc 50 bàn, nhưng hoàn toàn lãnh đạm.
Trong một thời gian dài, người ta liên tục so sánh Salah với Cristiano Ronaldo, Lionel Messi, đồng thời kêu gọi trao Quả bóng Vàng cho ngôi sao người Ai Cập. Với tốc độ, các chuyển động không thể nắm bắt và kỹ năng dứt điểm thượng thừa, Salah là một hiện tượng.
Nhưng rồi bước sang mùa giải 2018/19, Salah bắt đầu hạ nhiệt. Các bàn thắng đến lác đác và trên gương mặt tiền đạo 26 tuổi, người ta thường xuyên đọc thấy sự bực bội. Cú đúp vào lưới Crvena Zvezda nâng tổng số pha lập công mùa này của anh lên con số 6 sau 13 trận, tức bình quân 0,46 bàn/trận. Hiệu suất này chỉ bằng một nửa mùa trước, với 0,84 bàn/trận.
Để nhấn mạnh thêm sự suy giảm của Salah, để có 6 bàn thắng, mùa này anh đã tung ra 44 pha dứt điểm. Tức là, chỉ 13,6% cơ hội được chuyển hóa thành bàn thắng. Ở chiến dịch 2017/18, tỷ lệ thành bàn của Salah ấn tượng hơn nhiều: 22,4%.
Mùa trước, Salah bùng nổ hơn, và cũng luôn rạng rỡ sau mỗi bàn thắng.
Sự thật là ngôi sao người Ai Cập không chỉ dứt điểm thiếu chính xác, anh còn có vấn đề ở khả năng ra quyết định. Đôi khi Salah dứt điểm quá vội, hoặc quá chậm, hoặc thậm chí không nên. Vì lẽ đó, chỉ 40,9% cú sút của anh đi trúng đích, trong khi mùa trước là 48%.
Dường như Salah đã đặt quá nhiều áp lực lên bản thân, rằng anh phải bùng nổ một lần nữa và ghi bàn mỗi trận. Chính điều này đã cản trở Salah chơi với tâm lý thoải mái, thứ sẽ sản sinh ra phong độ tốt nhất. Không chỉ số lần nổ súng ít đi, những khoảnh khắc thiên tài vốn xảy ra liên tục mùa trước, như bàn thắng từ khoảng cách 33m trận gặp Man City hay pha solo được trao giải Puskas, đang trở nên hiếm gặp.
Và khi gặp khó khăn trong việc ghi bàn, những lời chỉ trích xuất hiện càng khiến Salah bực bội. Hành động không ăn mừng trong cả 3 bàn thắng gần nhất, vào lưới Huddersfield và Crvena Zvezda, như một cách thể hiện sự bất mãn với những tiếng ì xèo, đã nói lên điều đó.
Salah đã đặt ra cho mình quá nhiều áp lực, để rồi mắc kẹt trong đó.
Trong trường hợp này, việc so sánh với Ronaldo và Messi đã làm hại Salah. Thành thực mà nói, cầu thủ người Ai Cập tuy có một mùa giải phi thường nhưng vẫn ở khoảng cách rất xa so với 2 siêu sao kia. Không một ai ngoài họ có khả năng ghi 45, 50, thậm chí 60 bàn, một mùa, và không ngừng nghỉ, năm này qua năm khác.
Salah có tài năng và đẳng cấp để chắc chắn không thuộc dạng ngôi sao một mùa. Anh cũng chơi trong một cỗ máy tấn công, với sự trợ giúp đắc lực của Roberto Firmino, Sadio Mane và Xherdan Shaqiri để không bao giờ thiếu cơ hội.
Tuy nhiên, nếu chân sút 26 tuổi bất lực để tái hiện thành tích 44 bàn mùa trước, đó không phải ngày tận thế. Không cần phải ganh đua với Messi hay Ronaldo, bởi đơn giản hai người họ thuộc về thế giới khác. Với Salah, chỉ cần kết thúc mùa giải với hơn 25 bàn đã có thể coi là thành công lớn.
Vì vậy, sao phải buồn, Mo?