"Tôi biết người Chelsea nghĩ gì. Họ không bao giờ quên những gì tôi làm, cũng không bao giờ quên tôi đã cống hiến mọi thứ cho CLB này. Nơi này là của tôi, đường hầm của tôi, sân vận động của tôi, và người hâm mộ của tôi".
Đó là những gì Jose Mourinho nói vào năm 2013 với Rob Beasley, nhà báo người Anh và cũng là bạn thân, người đã viết nó trong cuốn sách có tựa đề Jose Mourinho: Up Close and Personal.
OK. Mourinho là kẻ mưu mẹo, đầy ắp toan tính và bất cứ hành động nào của ông ta cũng mang đầy mục đích. Nhưng có một điều chắc chắn, tình yêu của Mou với Chelsea là sự thật.
Beasley kể rằng Mourinho đã cố ngăn những giọt nước mắt trong cuộc trò chuyện sau ngày bị Chelsea sa thải năm 2007, đồng thời mô tả đó là trải nghiệm đau đớn nhất, tồi tệ nhất trong cuộc đời, không phải chỉ sự nghiệp bóng đá. Ông cũng giải thích lý do tại sao không đến Stamford Bridge để nói lời từ biệt các CĐV, rằng "nếu làm như vậy, tôi có thể chết ngay trên sân bởi tình yêu với họ".
Mourinho đã rất yêu Chelsea, cho đến khi ông dẫn dắt MU và trở lại Stamford Bridge.
Vì tình yêu với The Blues quá lớn, ông đã dõi theo đội bóng này mọi lúc mọi nơi dù đã dẫn dắt đội bóng khác, đã ăn mừng đầy phấn khích khi họ vô địch Champions League 2012, đã liên tục nghĩ về khả năng quay trở lại Stamford Bridge để rồi cố gắng biến ý định này thành sự thật trong nửa năm cuối cùng cầm quân ở Real.
Giờ thì tất cả đã tan vỡ.
Trước trận đấu tối thứ Bảy, Mourinho một lần nữa thể hiện tình cảm với đội bóng cũ với tuyên bố sẽ "không ăn mừng tại Stamford Bridge", bất chấp kỷ niệm tệ hại trong 3 lần ghé thăm trước đó, khi CĐV Chelsea chế giễu, la ó và gọi ông là "Kẻ phản Chúa".
Người đặc biệt đã giữ đúng lời hứa. Hai lần Anthony Martial ghi bàn, ông đều ngồi bình thản ở khu kỹ thuật. Nhưng hãy xem những người Chelsea đã làm gì.
Bóng đá là trò chơi của cảm xúc. Và thật khó để giữ bình tĩnh khi chứng kiến bàn thắng "vàng" của Ross Barkley, giữ cho The Blues tiếp tục bất bại. Tuy nhiên, nó không cho phép Marco Ianni, trợ lý số 2 của Maurizio Sarri, chạy đến trước mặt HLV đối thủ để ăn mừng theo kiểu khiêu khích, thậm chí lặp lại tới 2 lần.
Marco Ianni, trợ lý số 2 của Maurizio Sarri, đã có màn ăn mừng khiếu khích ngay trước mặt Mourinho.
Và, các CĐV Chelsea - những người mà Mourinho tin là hiểu được suy nghĩ của họ, dám khẳng định họ không bao giờ quên những gì tôi làm - lại hô vang "Mourinho, Mourinho, Mourinho" nhằm chế nhạo. Không dừng lại ở đó, đám đông ở Stamford Bridge còn chửi rủa, miệt thị HLV cũ của họ bằng những từ ngữ tục tĩu nhất.
Chelsea đã sa thải Mourinho 2 lần, và muốn ông bị sa thải một lần nữa bằng cách cố gắng khiến MU nhận thêm thất bại. Còn những người hâm mộ từng ủng hộ và sùng bái Mou, nay trở thành một đám tráo trở và vô ơn. Thật cay đắng cho ông.
Dĩ nhiên Mourinho không phải kẻ ngồi im trước các phỉ báng. Ông sẵn sàng lao theo đòi ăn thua đủ với Ianni, rồi cảm ơn người hâm mộ MU trước khi quay sang giơ 3 ngón tay, nhắc nhở về 3 danh hiệu vô địch Premier League ông đưa về phòng truyền thống ở Stamford Bridge, trong một thời gian dài vốn trống rỗng và phủ đầy bụi.
Mourinho giơ 3 ngón tay như để nhấn mạnh một lần nữa, ông đã mang 3 danh hiệu vô địch về cho Chelsea.
Thật ra thì cách phản ứng này không hề mới, bởi hồi tháng 3 năm ngoái, sau thất bại 0-1 của MU tại Stamford Bridge, ông cũng đã làm. Lặp lại chính mình có vẻ không giống với phong cách của Người đặc biệt cho lắm. Mourinho hẳn cũng biêt thế. Song không có phương án nào khả dĩ hơn.
Cách tốt nhất để khiến những kẻ nhạo báng im miệng là đánh bại họ và rời đi một cách ngạo nghễ. Thật tiếc là MU tiếp tục không thắng. Cũng giống như mỗi khi lâm vào khủng hoảng và đối mặt với sức ép bị sa thải, Mourinho lại nói về quá khứ hào hùng xưa cũ. Một sự ăn mày dĩ vãng của kẻ bất lực để tạo ra vinh quang mới.
Sir Alex Ferguson từng nói rằng "chúng ta đang sống trong một nền văn hóa chỉ trích, nơi bất cứ ai cũng có thể chỉ trích và sỉ nhục bất cứ ai". Vì vậy, cho đến khi Mourinho có thể tái tạo bản thân và khiến mình trở nên nguy hiểm như trước, ông sẽ còn hứng chịu những tiếng la ó và nhạo báng từ chính những người một thời là tình yêu lớn nhất.