Nghe có vẻ không liên quan nhưng âm nhạc từ lâu đã trở thành một phần quan thuộc của các sự kiện MMA. Nhạc trong những quãng nghỉ, nhạc khi trận đấu kết thúc, nếu có dịp đến xem trực tiếp, những thanh âm còn nhiều thêm nữa. Nhưng gây chú ý nhất có lẽ vẫn là nhạc chào sân của các võ sĩ.
Mỗi người sẽ có cách chọn nhạc riêng và thường xuyên thay đổi bài hát. Có lần, Conor McGregor phát phần trình diễn của nghệ sĩ quê hương Sinead O'Connor. Rồi Wanderlei Silva từng khiến tất cả sởn ra gà với nhạc phẩm "Sandstorm". Cựu vương Antonio Rodrigo Nogueira thì thích nhóm The Rolling Stones. Huyền thoại Fedor Emelianenko thì ưu tiên nhạc của Nga.
Với các võ sĩ, bài nhạc chào sân phần nào thể hiện tính cách và quan điểm sống của họ. Thậm chí, họ còn có thể sở hữu thêm fan nếu đôi bên cùng gu nhạc. Tại UFC, khi giải đấu hợp tác cùng Reebok và yêu cầu các tay đấm không được lên tiếng trong phòng thay đồ, bài hát chào sân càng trở nên quan trọng.
Vậy thì các võ sĩ chọn nhạc thế nào? Đây là câu hỏi sở hữu rất nhiều biến số. Như Mike Swick chỉ sử dụng ca khúc của Tupac Shakur vì điều này khiến anh ấy nhớ về quãng thời gian mới bắt đầu làm quen với võ thuật. Khi ấy, ca khúc "All Eyez On Me" đang cực nổi và được phát suốt ngày.
Tamdan McCrory thì dùng nhạc phẩm "Thunderhorse" của Dethklok. "Đó là lựa chọn của Chủ tịch Dana White. Tôi không chọn bài đó", McCrory tâm sự.
Cựu vương Jon Jones tiết lộ thường mang lên đài nhạc của Bob Marley vì muốn làm câm lặng những tiếng la ó. Nhạc chào sân của Roy Nelson thì chủ yếu là để "vui".
Với các võ sĩ kém danh, việc chọn nhạc là điều "không thể đùa được", như theo lời tay đấm Scott Holtzman. Làm tốt, bạn sẽ có sự đồng hành của đám đông. Còn xui xẻo, bạn đối mặt với điều ngược lại.
"Đó là thứ có thể khiến bạn gặp rắc rối. Như kiểu là, nếu bạn khiến cầu trường nhảy theo hoặc gần giống thế. Ví dụ, tôi nhớ Bryan Barberena từng bước ra với điệu nhạc 'Baby Shark' và đám đông bỗng trở nên cuồng nhiệt. Họ sẽ có hứng theo dõi trận đấu sau đó hơn. Nếu bạn chọn một thứ gì đó họ không thích, họ có thể ghét bạn ngay từ lúc ấy", Holtzman chia sẻ.
Cựu tay đấm UFC Dan Hardy hay chọn nhạc phẩm ưa thích vì cho rằng sẽ đấu "nhiệt hơn" nhờ điều này. Cuối cùng, Hardy chọn bài hát "England Belongs to Me" của nhóm nhạc tới từ London có tên Cock Sparrer.
"Tôi chọn nó bởi vì đây là một ca khúc phong cách cũ, ra mắt khi tôi còn nhỏ và đại diện cho những suy nghĩ của tôi. Bản thân tôi là tay đấm hạng bán trung xuất sắc nhất nước Anh và tôi muốn mọi người biết thêm về âm nhạc quê hương tôi", Hardy cho hay.
Dù vậy, Hardy từng phải điều chỉnh ca khúc yêu thích của mình. Sau chuỗi 4 thất bại liên tiếp, Hardy buổi phải đổi thành một bài hát khác để lấy hên. Trận này, Hardy đã chiến thắng. Kể từ lần thượng đài tiếp theo, Hardy lại quay về với "England Belongs to Me" nhưng là bản thu âm lại của nhóm nhạc Cock Sparrer.
Một điều đặc biệt của âm nhạc là nó giúp bạn ôn lại những kỷ niệm. Thời còn thi đấu, tay đấm Jasson Brilz hay trình diễn ca khúc "Bro Hymn" với hình ảnh các chiến hữu đang cùng nhau đánh chén trên khắp các bữa tiệc của nước Mỹ. Brilz cho rằng bài hát này giúp anh nhớ về thời còn đi học.
Năm nay đã bước qua tuổi 45, Brilz vẫn bồi hồi khi nghe lại nhạc phẩm này. "Một cảm xúc thật kỳ lạ, nó tác động vào dạ dày tôi, ngay trước lúc tôi bắt đầu thi đấu. Điều này thật điên rồ nhưng đó là điều đã xảy ra. Dù sau này không thi đấu, ca khúc đó với tôi vẫn để lại dấu ấn đặc biệt".
Câu chuyện về bài hát chào sân nếu kể hết có lẽ sẽ dài như một cuốn tiểu thuyết. Từ khi nào, giai điệu đã trở thành một phần không thể thiếu của cuộc sống và cả MMA. Với mỗi võ sĩ, họ cất công chọn lựa để lên sàn để rồi sau này nhớ về, tất cả trở thành những kỷ niệm đẹp, ngỡ diễn ra ngày hôm qua.