Don King không thể giấu được niềm hạnh phúc. Ông bầu kỳ cựu là người đại diện của Roy Jones Jr khi tay đấm này thách thức nhà vô địch WBA hạng nặng vào năm 2003. Jones muốn trở thành tay đấm hạng trung đầu tiên trong suốt một thế kỷ qua có thể giành đai vô địch ở hạng nặng.
Trong những sự kiện quảng bá cho trận đấu, mỗi khi Jones có mặt, King lại không ngừng hát vang. "Siêu nhân Roy Jones". Như sợ mọi người không nghe rõ, ông hét to và rõ ràng hơn. "Siêu nhân Roy Jones".
Với tư cách một nhà quảng bá, King thường xuyên nói quá về những tay đấm của mình nhưng lần này thì không. Có lý do để tin King hoàn toàn thật lòng khi gọi Jones với mỹ từ "Siêu nhân". Jones là một tài năng đặc biệt. Theo chuyên gia Kevin Iole, tay đấm sinh năm 1969 xứng đáng nằm trong Top 10 VĐV có nền tảng thể chất tốt nhất làng quyền Anh từng chứng kiến.
Bên cạnh đó, kỹ thuật của Jones cũng rất khác biệt, với nhiều điểm mới so với các tiền bối trước đó. Vì thế, để nắm bắt ông trên võ đài là điều vô cùng khó khăn.
Hôm 7/12, Jones chính thức xuất hiện trong Sảnh danh vọng, cùng với 8 tay đấm khác, trong đó có đối thủ một thời James Toney. Vào năm 1994, đôi bên gặp nhau ở MGM Grand tại Las Vegas để tranh chiếc đai IBF hạng siêu trung.
Đôi bên là 2 trong số những người xuất sắc nhất thế giới vào thời điểm đó. Nhưng khi gặp nhau, cái tên xuất sắc hơn đã lộ diện. Không ai khác ngoài Roy Jones, bằng một chiến thắng nhờ điểm số đồng thuận.
Jones như một siêu nhân đáp xuống đời thực. Những cú đấm trong thế unorthodox của ông sở hữu tốc độ và độ chính xác đáng kinh ngạc. Nhiều người chỉ ra chiến thắng trước Ruiz để giành đai hạng nặng là mốc son chói lọi nhất trong sự nghiệp của Jones. Nhưng thực tế, trước đó ông cũng có 2 chiến thắng đáng nhớ, trước Bernard Hopkins năm 1993 và Toney năm 1994.
Hopkins và Toney rất giỏi, từng làm mưa làm gió tại hạng cân của mình. Trong 24 hiệp với những cái tên này, Jones thắng tới 75%. Theo Sport Yahoo, không tay đấm nào có thể bắt kịp Jones khi ông đang ở đỉnh cao.
Jones đã đánh bại 6 tay đấm nằm trong Sảnh danh vọng và thậm chí còn có hội gia tăng danh sách này trong tương lai.
Nhưng sự nghiệp của Jones không hoàn hảo. Ông thua 9 trận trên tổng số 75 lần thượng đài. Trong 9 thất bại đó, 2 trước Antonio Tarver và một trước Joe Calzaghe, Enzo Maccarinelli, Hopkins, Denis Lebedev, Danny Green, Glen Johnson và Montell Griffin (lỗi phạm quy). Thực tế, phần lớn kết quả trên tới khi Jones đã qua thời đỉnh cao.
Jones chạm trán Calzaghe, người giải nghệ với thành tích 46-0 và được xem là tay đấm hạng siêu trung vĩ đại nhất lịch sử vào năm 2008, tức 5 năm sau khi đánh bại Ruiz và 20 năm sau khi ông bị cướp tấm HCV tại Olympic Seoul. Lúc nấy, chỉ còn 2 tháng nữa Jones sẽ tròn 40 tuổi.
Jones từng gặp không ít bất lợi khi đối đầu cùng những đối thủ ở hạng nặng. Tuy vậy, không khi nào ông mất niềm tin vào bản thân. Jones cũng cố gắng giữ sự thoải mái nhất có thể, như việc chơi bóng rổ vào buổi sáng trước khi bảo vệ đai siêu trung cùng Eric Lucas.
Jones cũng là người đánh bại Virgil Hill, một trong những tay đấm hạng dưới nặng xuất sắc nhất trong 2 thập kỷ trở lại đây bằng một cú đấm cực nặng vào vùng người. Nhưng Jones cũng có khoảnh khắc đáng quên. Trước Griffin, Jones tung đòn khi đối thủ đang nằm và bị xử thua. Trong lần tái đấu, Jones cẩn thận hơn và hạ dễ dàng đối thủ ngay hiệp đầu tiên.
Nhiều ngôi sao, sau khi trở nên nổi tiếng đánh mất mình bởi bản ngã quá lớn. Jones thì tranh được điều này. Ông yêu môn thể thao đã làm bản thân trở nên nổi tiếng và không muốn từ bỏ. Đó là lý do ông vẫn tranh tài bất chấp những tay đấm cùng thời đã nghỉ từ lâu.
Jones không có trong tay thành tích bất bại. Sự nghiệp của ông có lúc lên lúc xuống. Nhưng có giai đoạn, Jones là bất khả chiến bại, ông đánh bại hàng loạt tay đấm nổi tiếng khi họ đang ở đỉnh cao.
Đó là thứ tạo nên "siêu nhân" Roy Jones.
Những khoảnh khắc đáng nhớ trong sự nghiệp của Roy Jones