Trong lịch sử bóng đá thế giới, rất hiếm cầu thủ có thể vươn tới cột mốc 881 lần ra sân như Iker Casillas. Thủ thành người Tây Ban Nha càng trở nên vĩ đại khi người ta tính ra được trong số 881 lần ra sân ấy có tới 440 lần anh giữ sạch lưới.
Người ta phong Casillas lên làm thánh sau khi chứng kiến những tình huống phản xạ thần sầu, bay người đẹp mắt. Đã thế anh còn sở hữu óc quan sát và phán đoán tinh tường, điển hình tình huống anh ngăn cản Robben ghi bàn vào lưới Tây Ban Nha năm 2010, trong trận chung kết World Cup.
Sự xuất sắc của Casillas đương nhiên tỉ lệ thuận với số danh hiệu anh giành được. Trên đời, chưa có chiếc cúp nào anh chưa được chạm tay. Từ Copa del Rey cho đến tột đỉnh vinh quang năm 2010, không sai khi khẳng định rằng Casillas đã có cho mình một sự nghiệp hoàn mỹ, ai cũng phải mơ ước.
Tuy nhiên, đằng sau ánh hào nhoáng trên sân cỏ lại là những câu chuyện, drama mang đậm chất "người thường" của Casillas. Đau đớn hơn, mọi thứ bắt đầu từ chính thời điểm thủ thành người Tây Ban Nha tưởng mình đã có được tất cả.
Tuyển Tây Ban Nha từ năm 2008 đến 2012 là tập hợp của các cầu thủ Real (Casillas, Ramos, Alonso) và Barcelona (Xavi, Pique, Puyol, Busquets). Sau chức vô địch World Cup 2010, sự phân chia phe phái trong phòng thay đồ ngày càng lớn khiến Casillas, với vai trò là người có tiếng nói nhất, nghĩ rằng mình phải đứng ra giảng hòa cho đôi bên.
Anh có gọi điện cho Puyol và Pique bên phía Barcelona để giải quyết những mâu thuẫn. Vì dù sao khi những giải đấu cấp độ CLB kết thúc, tuyển Tây Ban Nha vẫn phải tề tựu lại để tìm kiếm thêm những danh hiệu vô địch. Nếu không thế hệ vàng cả trăm năm mới xuất hiện một lần sẽ bị bỏ phí.
"Tôi đã gọi cho Xavi vì nhận thấy đó là nhiệm vụ, là trách nhiệm của tôi – một người đội trưởng", Casillas chia sẻ với tờ El Pais. "Tôi biết những gì mình cần làm bởi đội bóng đã bắt đầu có dấu hiệu chia rẽ".
Casillas làm vì chính nền bóng đá Tây Ban Nha. Và đương nhiên chính anh cũng muốn níu giữ tình cảm với những người đồng đội. Chẳng ai muốn rơi vào cảnh năm trước vừa anh anh, em em ngọt ngào sau chức vô địch World Cup, năm nay đã trở thành kẻ thù không đội trời chung.
Hành động của Casillas được trái tim mách bảo. Ai cũng nghĩ nó hoàn toàn đúng đắn, chỉ trừ Jose Mourinho và Chủ tịch Florentino Perez.
Thực ra tin đồn Casillas trở thành cái gai trong mắt của Perez đã xuất hiện từ rất lâu. Hồi mới được đôn lên đội một, Casillas thể hiện phong độ cực ấn tượng nhưng anh chưa bao giờ làm hài lòng vị Chủ tịch lắm tiền nhiều của.
Trong mắt Perez luôn chỉ có Gianluigi Buffon. Ông đã 2 lần có ý định đưa huyền thoại người Italy về Bernabeu nhưng đều đổ bể vì phía Juve quyết không nhả người, lần đầu vào năm mới đắc cử làm chủ tịch của Real, lần 2 khi ông được tái tín nhiệm vào vị trí có quyền lực cao nhất CLB.
Perez chỉ chịu thua khi chính miệng Buffon nói vào năm 2008 rằng anh không hứng thú với Real.
"Sự thật là tôi vẫn còn hợp đồng với Juventus. Với Real, tôi không nghĩ họ có vấn đề gì với thủ môn. Họ có Casillas rồi", Buffon chia sẻ với Corriere dello Sport.
Không được lòng Chủ tịch thì chớ, hành động gọi điện thoại cho các cầu thủ Barca để hòa giải cũng khiến Casillas mất luôn điểm trong mắt Jose Mourinho. Bởi trong thâm tâm, Mourinho chưa bao giờ muốn thỏa hợp bất cứ điều gì với Barca, đội bóng được coi là kình địch lớn nhất của Kền Kền Trắng.
Mourinho là kẻ độc đoán. Ông muốn biến El Clasico trở thành một chiến trường thực thụ, với những pha phạm lỗi liên tiếp của Sergio Ramos. Theo ông thầy người Bồ Đào Nha, đó là cách duy nhất để ngăn cản Barcelona hùng mạnh của Lionel Messi. Cách làm này được Perez ủng hộ, miễn là Real Madrid giành chiến thắng.
Với Mourinho và Perez, mối quan hệ giữa các cầu thủ Tây Ban Nha đương nhiên không quan trọng bằng chiếc cúp vô địch vào cuối mùa.
Thế nên ngay sau khi tin đồn Casillas tiết lộ thông tin nội bộ của Real cho người yêu làm phóng viên xuất hiện, Jose Mourinho càng có thêm cơ sở quyết chí thay thế Casillas bằng người khác. Danh sách những ngôi sao trong khung gỗ ông gửi lên Perez khi đó có David de Gea là mục tiêu số một.
Đáng tiếc, vì cuộc theo đuổi cái tên sáng giá nhất thất bại nên Real hướng sang Diego Lopez, rồi sau đó đến Keylor Navas. 2 người này đương nhiên không thể so sánh với Iker Casillas dù lúc đó vị "thánh" đã có tuổi. Nhưng với Mourinho, ông cần một thủ thành không khoan nhượng đứng trong khung gỗ, người có thể sẵn sàng lao ra lấy thân mình cản bóng để bảo vệ mảnh lưới, bất chấp có thể khiến đối phương bị đau.
Cơ hội đến với Mourinho khi Casillas dính chấn thương ngón tay. Ông thầy người Bồ Đào Nha đã có lý do hợp lý nhất có thể để loại bỏ cái gai trong mắt, thậm chí còn công khai đánh giá Lopez hơn Casillas trong một buổi phỏng vấn.
"Đối với tôi, Lopez xứng đáng là một thủ môn hơn Casillas. Đây không phải là quyết định chủ quan, nhưng miễn là tôi còn ngồi trên băng ghế huấn luyện thì Lopez sẽ bắt chính", Mourinho tuyên bố.
Ý của Mourinho là ông nhìn Lopez như một chiến binh thật thụ, người luôn sẵn sàng ra trận, coi cầu thủ Barcelona như kẻ thù ở cả trong lẫn ngoài sân cỏ. Dễ thấy Casillas không thể làm như thế. Nên dù Lopez có đôi lần gây không yên tâm với những tình huống ra vào, bắt bóng chưa hợp lý, Mourinho vẫn để Casillas ngồi dự bị.
Số trận ra sân thi đấu chính thức của "thánh" Iker vì thế cứ ít dần, ít dần. Anh còn bị chính CĐV Real quay lưng trong mỗi lần được khoác lên mình chiếc áo đấu của Kền Kền Trắng.
Mỗi tiếng la ó, chửi bới, gọi Casillas là kẻ phản bội trên khán đài như một nhát dao cứa vào tim anh, cho đến ngày cuối tháng 5/2015.
Ngày 23/5/2015, Iker Casillas được điền tên trong đội hình chính của Real đối đầu với Getafe. Anh như kẻ mất hồn, để những cầu thủ vô danh của đối phương chọc thủng lưới cả thảy 3 lần.
Hôm đó Real vẫn thắng 7-3 nhờ sự xuất chúng của Cristiano Ronaldo và James Rodriguez. Thực ra thắng hay thua vào thời điểm đó không quan trọng, bởi lẽ Real đã chính thức thua kình địch Barcelona trong cuộc đua đến ngôi vô địch La Liga. Trận đấu cuối chỉ mang tính chất thủ tục, nhưng Casillas cũng không thể mất tập trung trước hàng vạn CĐV nhà như vậy. Dù sao anh vẫn là thánh trong khung gỗ, như những gì người ta vẫn ví von.
Khoảng một tháng sau màn trình diễn khó hiểu ấy, Casillas tuyên bố sẽ tổ chức một buổi họp báo. Anh xác nhận tin đồn không ai muốn tin, là mình sẽ rời khỏi Real để đến với Porto.
Một mình thủ thành người Tây Ban Nha ngồi với chiếc mic, trước mặt của anh là khoảng vài chục phóng viên xa lạ. Không đồng đội, không người thân, và chẳng có cái huy hiệu của Real Madrid nào xuất hiện trong khuôn hình cả.
Đây rõ ràng không phải cách một huyền thoại sống nói lời chia tay với CLB, nhất là nhìn sang Barcelona.
Xavi Hernandez và Andres Iniesta là bạn của Casillas, mỗi người đều có một trận đấu để chia tay CLB. Họ được thi đấu dưới sự cổ vũ cuồng nhiệt, nhận những cái ôm đầy thiện cảm của đồng đội và các thành viên trong BHL. Những thành tích đạt được cùng CLB, những hình ảnh đáng nhớ nhất liên tục xuất hiện trên màn hình lớn của SVĐ.
Người ta đến sân Camp Nou hôm ấy để chia tay nhưng chẳng ai khóc. Họa chăng chỉ mình Xavi hoặc Iniesta rơi nước mắt. Nhưng những giọt nước mắt đó chứa đầy sự hạnh phúc.
Còn Casillas, anh cũng khóc, nhưng khóc trong nghẹn ngào vì quá tủi thân. Buổi họp báo bị gián đoạn liên tục vì thủ thành người Tây Ban Nha cứ nói được vài câu là phải nhấp một ngụm nước để điềm tĩnh trở lại.
"Tôi đến đây để nói lời tạm biệt với tất cả các bạn - những người hâm mộ", Casillas thủ thỉ. "Tôi mong các bạn sẽ nhớ đến tôi, cảm ơn tất cả vì quãng thời gian đã qua. Hala Madrid".
Màn đọ sức với Getafe mà Casillas để đối phương chọc thủng lưới 3 lần hóa ra lại chính là lần cuối CĐV thấy anh ra sân trong màu áo Real Madrid.
Casillas trên thực tế đã biết trước điều này. Anh khẳng định mình sẽ tiếp tục chiến đấu cho Real cho đến những giờ phút cuối cùng. Nhưng khi tâm lý bất ổn như thế, dù tài giỏi đến mấy anh cũng không thể tránh khỏi việc mắc sai lầm.
Iker Casillas hôm 4/8 đã chính thức nói lời từ giã sự nghiệp ở tuổi 39. Trước đó khoảng một tuần, anh cùng đồng đội tại Porto ăn mừng chiếc cúp dành cho nhà vô địch Bồ Đào Nha.
Được biết, Porto đã cố tình hoãn màn ăn mừng này để chờ Casillas bay từ Tây Ban Nha sang. Màn tri ân này nhận được sự ủng hộ nhiệt liệt của cộng đồng bóng đá thế giới.
Casillas đã không thi đấu trong cả mùa giải năm nay vì mắc bệnh tim. Dù vậy, các cầu thủ Porto vẫn coi anh là một phần không thể thiếu trong đội. Họ mời anh đứng ngang hàng với đội trưởng Danilo Pereira để cùng nhau nâng cao chiếc cúp vô địch.
Hôm ấy vì dịch Covid-19 nên màn ăn mừng của Porto được tổ chức trong SVĐ vắng bóng khán giả. Nhưng với Casillas, chiếc cúp và đồng đội là quá đủ cho lần nói lời chia tay thứ 2 trong sự nghiệp cầu thủ của anh. Sau khi liên tục bị anh em, đồng đội "túm lấy" đòi chụp ảnh cùng, thủ thành huyền thoại người Tây Ban Nha dạo bước một mình quanh sân.
Khoảng thời gian yên tĩnh một mình giúp anh nhớ lại chính mình cách đây 5 năm trước. Nếu so sánh, Casillas giờ vẫn vậy, đầy những xúc cảm mãnh liệt như trong buổi họp báo mà anh là nhân vật duy nhất. Chỉ khác ở chỗ nó mang chiều hướng tích cực hơn rất nhiều.
Trong bức tâm thư chính thức nói lời chia tay sự nghiệp quần đùi áo số, Casillas có nói lời cảm ơn đến tất cả mọi người. Thiết nghĩ, phần lớn những người anh muốn cảm ơn đều nằm ở Porto, đội bóng mà trước đó chính Casillas chưa từng nghĩ mình lại khoác áo.
Bởi lẽ Casillas từ khi bước ra ánh sáng đã luôn tâm niệm rằng mình sẽ gắn bó và kết thúc sự nghiệp của mình tại Bernabeu. Dù có bị đội bóng cũ hắt hủi, trong một buổi phỏng vấn gần đây, anh vẫn khẳng định mình mong muốn được thi đấu dưới màu áo trắng một lần nữa.
Nhưng khi nói ra những lời này, chính Casillas cũng tự hiểu rằng nó sẽ chẳng bao giờ trở thành sự thật. Một là vì anh đã quá già, sức khỏe không cho phép, 2 là Perez vẫn đang ngự trị ở Real Madrid. Vậy nên thay vì trở lại đội bóng cũ dù với vai trò nào đi chăng nữa, "thánh" Iker đang hướng đến vị trí Chủ tịch LĐBĐ Tây Ban Nha.
Thế mới thấy, Casillas phải là biểu tượng của Porto mới phải. Vì chí ít đội bóng Bồ Đào Nha vẫn tri ân anh sau 5 năm cống hiến bằng màn nâng cúp chứ không sáo rỗng vài câu trên trang chủ như Real Madrid.
Casillas có lẽ vẫn trụ lại Real, nếu anh đủ can đảm để gạt bỏ mối quan hệ với những người bạn bên phía Barcelona, một lòng một dạ đi theo Perez và Mourinho. Nhưng trái tim của Casillas dù có yếu đuối theo nghĩa đen, vẫn luôn sinh ra những cảm xúc khiến anh không thể cưỡng lại. Giống như lúc anh sẵn lòng làm phật ý Chủ tịch và HLV trưởng để níu kéo tình anh em với Puyol, Pique vậy.
Có trách thì chỉ nên trách ông trời, khi trao cho Casillas khả năng của một vị thánh nhưng vẫn để lại trong anh những xúc cảm quá đỗi mãnh liệt.
Bạn nên quan tâm