Trao đổi cầu thủ là một trong những cách phổ biến để thực hiện chuyển nhượng nhân sự giữa các câu lạc bộ. Điều này có thể đem lại lợi ích cho tất cả các bên liên quan. Trong trường hợp này, các đội bóng có thể chuyển cầu thủ mình đang có sang câu lạc bộ khác và chọn một cầu thủ khác từ đối tác, người nhiều khả năng sẽ phù hợp hơn.
Đây có thể xem như vụ trao đổi "ngu ngốc" nhất trong lịch sử của Inter Milan. Nerazzurri đã "biếu không" nhà vô địch Champions League ở tuổi 26 tuổi, Clarence Seedorf cho đối thủ cùng thành phố AC Milan, những người tỏ ra cực kỳ vui mừng khi tiễn được Francesco Coco, cầu thủ lúc ấy đang gặp khó khăn trong việc hòa nhập với câu lạc bộ do những chấn thương dai dẳng đi kèm.
Sau đó là cả một lịch sử, Seedorf tiếp tục thi đấu tốt để trở thành huyền thoại ở AC Milan, trong màu áo đỏ-đen, cầu thủ người Hà Lan giành thêm hai chức vô địch Champions League nữa.
Trong khi đó, Coco không thể vượt qua ám ảnh chấn thương dẫn đến việc hậu vệ trái này chỉ ra sân 40 lần trong ba mùa giải gắn bó với nửa xanh thành Milan trước khi rời đi không kèn không trống.
Lại là Inter Milan với phi vụ trao đổi cầu thủ "đi vào lòng đất". Họ để trung vệ Fabio Cannavaro đến Juventus rồi đổi lấy thủ môn người Uruguay của Bianconeri, Fabian Carini.
Thời điểm đó, không ai có thể tin một thương vụ vô lý đến vậy lại có thể xảy ra. Để rồi trong khi Carini, người thừa tại Juventus, cũng không thể lọt vào đội hình chính tại San Siro, chỉ có bốn lần ra sân trong màu áo xanh-đen thì Cannavaro tiếp tục trở thành một trong những trung vệ xuất sắc nhất trong lịch sử câu lạc bộ.
Cùng với Gianluca Zambrotta, Lilian Thuram và Gianluigi Buffon, Cannavaro giúp Bianconeri 2 lần liên tiếp vô địch Serie A. Tuy nhiên, chiếc cúp thứ hai đã bị tước bỏ bởi có liên quan đến vụ bê bối khét tiếng Calciopoli.
Như để xát thêm muối vào nỗi đau của Juventus, Fabio Cannavaro vô địch World Cup 2006 cùng Azzurri và giành giải Quả bóng vàng năm đó sau khi gia nhập Real Madrid.
Được cho là một trong những thương vụ trao đổi khôi hài và kỳ lạ nhất mọi thời đại, vụ chuyển nhượng của Ian Wright từ Greenwich Borough đến Crystal Palace không dính dáng đến bất kỳ cầu thủ nào.
Thương vụ này xảy ra vào mùa hè năm 1985 khi Wright, cầu thủ trẻ người Anh khi đó đang chơi cho Greenwich Borough, một đội bóng bán chuyên, nơi anh kiếm được khoảng 30 bảng/ tuần. Thay vì trả cho câu lạc bộ này một khoản tiền mặt, Palace đổi cho họ vài quả tạ, số lượng lớn hơn nhiều so với yêu cầu tại sân tập của Greenwich.
Ian Wright sau này ghi hơn 100 bàn thắng cho Crystal Palace trước khi chuyển đến Arsenal và trở thành cầu thủ ghi bàn nhiều nhất mọi thời đại cho Pháo thủ trong những năm 90 của thế kỉ trước.
Chắc hẳn, nhiều fan hâm mộ của Arsenal và Manchester United vẫn chưa quên vụ đổi ngang giữa Henrikh Mkhitaryan và Alexis Sanchez của 2 câu lạc bộ vốn được cho là kình địch từ trước đến nay.
Quỷ đỏ nghĩ rằng họ đã cướp được một cầu thủ đạt đẳng cấp thế giới ngay trước mũi của Manchester City, trong khi theo chiều ngược lại, Mkhitaryan được tăng lương và thi đấu nhiều hơn ở Arsenal. Nhưng đến khi mọi chuyện diễn ra thì cả hai cầu thủ, đặc biệt là Sanchez đều phải rất vất vả để hòa nhập với môi trường mới.
Cầu thủ người Chile được kỳ vọng sẽ thành công ở Old Trafford, nhưng phong độ của anh sa sút đến mức cầu thủ mang áo số 7 chỉ ghi được vỏn vẹn một bàn thắng sau 32 lần ra sân ở Ngoại Hạng Anh. Sanchez sau đó phải "bán xới" sang Inter Milan.
Mkhitaryan chơi tốt hơn, nhưng cũng không được khoác áo Pháo thủ thường xuyên như mong muốn. Cả hai cầu thủ hiện không còn ở xứ sở sương mù mà đang chơi bóng tại Serie A cho Inter Milan và AS Roma.
Arthur Melo của Barcelona gia nhập Juventus và Miralem Pjanic đi theo chiều ngược lại vào mùa hè năm 2020 cuối cùng lại trở thành một thương vụ thảm họa, không mang lại lợi ích gì cho cả đôi bên.
Los Blaugrana đẩy Arthur ra đường theo đúng nghĩa đen, dường như điều này trái với mong muốn của cầu thủ người Brazil. Nó chỉ nhằm mục đích cân bằng sổ sách để không vi phạm các quy tắc của FPP.
Khi đó, Arthur mới 23 tuổi, có hơn 60 lần ra sân cho Barcelona và được coi là thủ lĩnh tương lai nơi hàng tiền vệ. Trong khi đó, để cầu thủ sinh năm 1996 ra đi, Barcelona nhận lại Miralem Pjanic, một cầu thủ 30 tuổi, người đã không để lại bất kỳ dấu ấn nào ở Camp Nou mùa rồi. Trong 30 lần ra sân, anh không có nổi một bàn thắng. Nếu những tin đồn gần đây là sự thật, tuyển thủ Bosnia có thể sẽ rời Camp Nou ngay mùa hè này.
Arthur cũng có khoảng thời gian khó khăn trong mùa giải đầu tiên tại Juventus, nhưng với tuổi tác và phẩm chất không thể phủ nhận của anh, cầu thủ người Brazil được kỳ vọng sẽ có kết cục tốt đẹp hơn người đồng nghiệp.
Bạn nên quan tâm