Theo đó, Việt Nam, Indonesia, Malaysia, Philippines, Brunei và Timor Leste bầu cho Singapore. Lào, Campuchia và Myanmar bầu cho Thái Lan. Kết quả này giúp Singapore giành quyền đăng cai AFF Cup 2020.
Danh sách các đội không bầu cho Thái Lan có 4 đội thuộc top mạnh của khu vực, nằm trong nhóm cạnh tranh vé vào bán kết. Việc không bầu cho Thái Lan là dễ hiểu khi không đội nào muốn đối thủ mạnh cạnh tranh trực tiếp tới chức vô địch có thêm lợi thế thi đấu trên sân nhà.
Ngoài câu chuyện bình chọn, Liên đoàn bóng đá Đông Nam Á (AFF) cũng đưa ra các tiêu chí nếu các nước muốn đăng cai. Singapore đáp ứng nhiều tiêu chí.
Thứ nhất, Singapore có sự hỗ trợ từ chính phủ.
Thứ hai, LĐBĐ Singapore sẵn sàng tổ chức AFF Cup trong thời kỳ dịch bệnh.
Thứ ba, Singapore có điều kiện thi đấu an toàn, lành mạnh.
Thứ tư, cơ hội để giải đấu bị huỷ khi thi đấu ở Singapore là thấp nhất trong số các nước.
Thứ năm, Singapore mang lại nhiều lợi ích khi trở thành nước chủ nhà cho giải đấu và đối tác với các nhà tài trợ.
Thứ sáu, Singapore sở hữu cơ sở vật chất hiện đại để tổ chức trọn vẹn giải đấu.
Không giống như hai kỳ AFF Cup trước, giải đấu lần này sẽ chỉ tổ chức tại một quốc gia. Toàn bộ các trận đấu sẽ tổ chức trên 3 SVĐ ở thủ đô Singapore gồm: SVĐ quốc gia Singapore (55.000 chỗ ngồi), SVĐ Bishan (6.254) và SVĐ Jalan Besar (6.000), sân này có mặt cỏ nhân tạo.
LĐBĐ Thái Lan (FAT) rất khao khát được tổ chức kỳ AFF Cup này. Lãnh đạo bóng đá Thái Lan mong muốn giải đấu sẽ là cơ hội để lấy lại niềm tin từ người hâm mộ sau những thất bại kể từ năm 2018 tới nay.
Chiều 28/9, FAT công bố ông Mano Polking là HLV trưởng đội tuyển Thái Lan. HLV Polking từng dẫn dắt CLB True Bangkok United. Năm 2021, ông là HLV CLB TP.HCM nhưng không gây được ấn tượng.