Cầm hòa nhau 1-1 suốt 90 phút thi đấu chính thức, Olympic Việt Nam và Olympic UAE phải bước vào loạt luân lưu cân não. Người hâm mộ các chàng trai áo đỏ từng trải qua những cung bậc thăng hoa trên chấm phạt đền tại giải U-23 châu Á hồi đầu năm. Nhất là sau cú sút thành bàn đầu tiên của Văn Thanh, niềm tin của các fan bóng đá Việt Nam lại càng lên cao hơn bao giờ hết.
Dù cho Alhashmi ngay lập tức đánh bại Tiến Dũng ở lượt sút sau đó, các cổ động viên của chúng ta vẫn chẳng hề sợ hãi.
Nhưng khi Quang Hải đá trượt quả thứ penalty thứ hai, những người hâm mộ tại buổi offline trên sân Hàng Đẫy đã không còn giữ được vẻ tự tin vừa xong của mình. Dù còn tới 3 lượt sút nữa nhưng trên mắt vài người đàn ông đã rớm lệ. Dường như, họ cảm tưởng được điều gì đó không hay sắp sửa xảy ra với đội bóng mình yêu.
Kể cả những chàng trai náo động nhất cũng "đờ đẫn" trông thấy khi Olympic UAE thực hiện thành công quả sút penalty thứ hai.
Nỗi sợ về chiếc huy chương tưởng chừng trong tầm tay đang dần vụt mất, các cổ động viên chỉ còn biết nhắm mắt cầu nguyện thủ thành Tiến Dũng sẽ "gánh" lại sai lầm của Quang Hải.
Nhưng không, các cầu thủ UAE quá lạnh lùng trong từng pha dứt điểm. Tỷ số đã là 2-3 nghiêng về phía đối thủ sau khi Aldhanhani hạ gục Tiến Dũng ở loạt sút thứ ba.
Văn Đức là người thực hiện lượt sút thứ tư cho Olympic Việt Nam. Nhưng niềm vui chưa kéo dài bao lâu thì Tiến Dũng một lần nữa bị đánh bại, và lần này là Aldarmki. Tỷ số đã là 4-3. Nếu Minh Vương đá hỏng quả cuối cùng, mọi thứ sẽ kết thúc.
Và, kết thúc... Cú đá của Minh Vương bị thủ thành Alshamsi cản phá dội xà và đi ra ngoài. Tấm huy chương đồng đã chính thức thuộc về tay Olympic UAE.
Có lẽ do quá hồi hộp, cổ động viên nữ này đã bật khóc nức nở ngay sau khi Minh Vương thất bại trên chấm phạt đền.
Một người khóc, hai người khóc, và rất rất nhiều người đã khóc. Nếu ở giải U-23 châu Á, chấm phạt đền đã đem đến những giọt nước mắt hạnh phúc cho cổ động viên Việt Nam thì giờ nó chỉ còn là một nỗi đau tan nát.
Vài người bình tĩnh hơn đã phải "dỗ dành" người bạn đang khóc tu tu như đứa trẻ nhỏ.
Nhưng chẳng ai có thể lau hết nỗi đau lúc này của những cổ động viên đã dành quá nhiều niềm tin cho thầy trò ông Park Hang Seo.
Đâu chỉ còn con gái mới yếu lòng.
Đừng buồn nữa, các cầu thủ của chúng ta đã cố gắng hết sức rồi. Hãy ngẩng cao đầu và tự hào vì những gì họ đã chiến đấu để đem về cho dân tộc. Dù không có huy chương, ông Park và các học trò vẫn là những chiến binh bất khuất trong lòng người hâm mộ Việt Nam.