"Không biết là do thời ông bà quá đơn giản hay chúng ta của hiện tại quá phức tạp. Lúc đó, ông bà thích một người chính là sự lựa chọn cả đời. Còn bây giờ, dù có ở bên nhau rồi, mình vẫn luôn hoài nghi đó có phải là tình yêu đích thực như ngày xưa hay không?"... Một ngày đẹp trời, tiền vệ Nguyễn Tuấn Anh đăng bức ảnh hai cụ già ngồi bên nhau với caption nhiều suy tư như vậy.
Đọc những câu chữ nhiều suy tư về tình yêu thời xưa và thời nay được Tuấn Anh viết trong những ngày nghỉ hoàn toàn đá bóng để điều trị chấn thương, chúng ta cứ ngỡ vừa đọc văn của một tác giả nào đó chứ không phải của một cầu thủ chỉ biết đến quần đùi, áo số, giày đinh.
Những thông điệp sống được Tuấn Anh gửi gắm qua những bức ảnh.
Không chỉ viết về tình yêu, Tuấn Anh đã nhiều lần gửi vào con chữ những nghĩ suy về sự trưởng thành và thay đổi của con người khi thơ ấu và lúc lớn lên: "Vì sao người lớn thường buồn hơn trẻ con? Hôm nay tôi đã nghĩ là vì trẻ con không có gì trong khi người lớn có quá nhiều thứ và khi mất mát một điều gì đó mình đã từng có thì không dễ chịu chút nào. Tôi trẻ con thích xem TV lắm mà giờ hết rồi. Niềm vui giờ phải lớn hơn nên thế cũng buồn hơn nhiều"...
Tuấn Anh có nhiều thời gian hơn các đồng nghiệp để ngẫm ngợi, chiêm nghiệm. Ngoài thời gian ở trong phòng vật lý trị liệu, anh có thể làm gì khác ngoài việc ngẫm ngợi cho qua ngày đoạn tháng của một "kẻ thất nghiệp" [theo cách dùng từ của Tuấn Anh] vì chấn thương kéo dài?
Văn Toàn có nói với tôi, Tuấn Anh chắc cũng không buồn nhiều đâu, chấn thương nhiều như thế, chữa trị nhiều như thế, anh ấy có niềm tin vào bản thân và sẽ sớm quay lại thôi. Vậy Tuấn Anh có lạc quan không? Đọc instagram của Tuấn Anh, tôi thấy yên tâm phần nào vào cái sự lạc quan mà Toàn nói, hoặc chí ít, Tuấn Anh đã đánh lừa được người đọc của cậu ấy bằng những câu chữ nhẹ nhõm thế này:
"À thực ra mình không buồn như mọi người vẫn nghĩ. Có nhiều bạn tiếc nuối cho mình. Mình xin trả lời, mình nghĩ chuyện gì qua đã qua rồi, mình cũng không còn nghĩ nhiều về nó nữa. Mỗi người một việc và hiện tại mình vẫn gắng làm phần việc của mình nên mọi người cũng không cần nghĩ nữa đâu. Mình mong đây là lần cuối mình nhắc chuyện công việc ở đây và mong mọi người cũng vậy nhé. Tiếc là instagram không có chế độ bài đăng nổi bật. Không thì mình đã cho bài này lên đầu".
Tuấn Anh trong một lần đến Tam Đảo. Video: Instagram nhân vật.
Tài khoản instagram với nick name Littlemozartvn là cuộc sống bên ngoài bóng đá của Tuấn Anh. Đó là nơi cậu bình thản, nhẹ nhõm với những nỗi niềm, những chiêm nghiệm, những sở thích, với chiếc máy ảnh fuji film và con mắt, sự tinh tế của một nghệ sĩ nhiếp ảnh, đâu đó là cả chút ngẫu hứng của người yêu viết lách. Nó là một thế giới bé nhỏ khiến người ta dễ chịu, đắm chìm vào đó như chuyện thường ngày ở thành phố mình vẫn sống.
Hình nền macbook của Tuấn Anh để ảnh một khu rừng với dòng chữ "Little forest". Anh viết những câu đầy tâm sự: "Rồi những điều tuyệt vọng, đến một lúc nào đó sẽ trôi qua thôi, hãy vui vẻ với những điều nhỏ nhoi xung quanh".
Sở thích chụp ảnh, viết văn lấp vào nỗi nhớ sân cỏ, trái bóng của Tuấn Anh. Ảnh: Instagram nhân vật.
Ngày 22/9, tôi nghe được tin Tuấn Anh về nước. Đó cũng là khi tôi không còn tìm thấy tài khoản instagram của cậu ấy nữa. Kết quả tìm kiếm cho cụm từ littlemozartvn hiển thị không có nội dung này.
Lý do gì khiến Tuấn Anh xóa đi cái cuộc sống bên ngoài bóng đá của mình, thu mình vào khu rừng vốn đã nhỏ bé lại càng khép kín hơn so với hiểu biết của người hâm mộ về cậu ấy? Tuấn Anh nói không muốn truyền thông nhắc đến cậu gắn với hai từ "chấn thương" nữa, đọc hoài nghe chán lắm. "Nhô" về Việt Nam gia hạn visa một cách lặng lẽ. Những hình ảnh hiếm hoi của anh cũng được rò rỉ theo cách làm của những papazazi.
Tuấn Anh không bao giờ nhắc đến hay có những bức ảnh về công việc trên trang cá nhân của mình.
Những người mong chờ sự trở lại của Tuấn Anh mừng vui khi xem những hình ảnh ấy. Chúng thỏa lòng thương nhớ và sự "đói khát" tin tức về thần tượng của họ. Nhưng cũng có những fan của "Nhô" thở dài cảm thán: "Anh kín tiếng như thế, báo chí vẫn cố đu theo anh chụp trộm anh như này thật lòng chẳng vui tí nào. Thực lòng chỉ mong anh sống cuộc sống anh muốn làm điều mình thích mà không cần bạn tâm tới ai".
Chút thở than trách móc đối với công việc của những người đưa tin vừa khắc nghiệt vừa nghịch lý. Chẳng phải là họ cùng chung một sự quan tâm đối với tiền vệ tài năng mà kém may mắn của bóng đá nước nhà hay không? Dẫu sao tôi vẫn tiếc nuối cái thế giới ảo đã vẽ nên một Tuấn Anh đơn giản, hoài cổ và bình yên. Nó khiến người ta an lòng.