15 năm trước, vào ngày đầu tiên của tháng 5, Barca gặp Albacete. Có một sự thất vọng lớn khi đội bóng của HLV Frank Rijkaard không thể tạo ra màn tàn sát trước một đối thủ sắp xuống hạng. Mãi đến phút 66 họ mới mở tỷ số. Và đến phút 87, chiến lược gia người Hà Lan quyết định có một sự thay đổi. Samuel Eto’o rời sân và vào thay là cậu nhóc 17 tuổi Lionel Messi.
Ít ai ở Nou Camp mong đợi cầu thủ nhỏ con khoác số áo 30 sẽ làm tốt hơn Eto’o. Nhưng 3 phút chính thức, cộng thêm vài phút bù giờ, là đủ để Messi gây ấn tượng.
Phút 89, Messi khống chế hoàn hảo đường chuyền của Ronaldinho rồi lạnh lùng tâng bóng qua người thủ môn Albacete vào lưới. Thật không may, bàn thắng không được công nhận vì lỗi việt vị. Đó là một phán quyết sai lầm. Nhưng không sao cả. 2 phút sau, Messi lại thoát xuống và nhận bóng từ Ronaldinho. Và vẫn với sự điềm tĩnh kỳ lạ, một lần nữa đưa bóng qua đầu thủ môn.
Lần này thì không trọng tài nào có thể từ chối bàn thắng đó. La Pulga hét lên vui sướng trước khi được Ronaldinho cõng trên lưng. Sau đó, các cầu thủ Barca cũng chạy cả lại và cùng nhau tạo nên vũ điệu ăn mừng đặc biệt theo tiếng hát từ các khán đài Nou Camp.
Thật khó để giải thích sự phấn khích ấy, bởi đó không phải trận chung kết Champions League và trong bối cảnh Barca đã cầm chắc chiến thắng, đồng thời băng băng tiến về đích với 6 điểm nhiều hơn Real Madrid.
Có thể vì trong khoảnh khắc ấy, tất cả cảm nhận rằng nó sẽ trở thành cái gì đó mang tính lịch sử. Một siêu sao mới chính thức xuất hiện và không chỉ thay đổi vận mệnh Barca mà còn vẽ lên diện mạo mới của bóng đá thế giới.
Đêm thứ Ba cũng tại Nou Camp, Messi ghi bàn thắng thứ 700 trong sự nghiệp sau cú panenka đánh bại Jan Oblack trên chấm phạt đền, gồm 630 bàn cho Barca và 70 cho ĐT Argentina.
Sau một thập kỷ rưỡi, chàng trai nhỏ bé ấy, đã đi một chặng đường dài. Nhưng bất chấp tuổi tác, sự từng trải, vẫn có thể tìm ra sợi dây liên kết giữa siêu sao 33 tuổi và cậu nhóc 17 ngày nào. Vẫn là sự điềm tĩnh, chính xác trước khung thành, cùng với phong thái của một thiên tài, nhẹ nhàng và thanh nhã. Anh có thể làm mọi thứ, tạo ra những điều tuyệt vời nhất theo cách dễ dàng nhất.
Như sau khi có bàn thứ 700, Messi đứng trước ống kính và búng tay kiểu Thanos. Với người khác, ghi bàn là một nỗ lực. Với Messi, đó là thói quen. Anh thậm chí chỉ cần 862 trận để đạt cột mốc 700 bàn thắng, ít hơn 111 trận so với kình địch Cristiano Ronaldo, người cán mốc 700 bàn vào năm ngoái ở trận thứ 973.
Với 700 bàn, Messi trở thành thành viên thứ 7 trong nhóm cầu thủ ít ỏi vượt qua mốc 700 bàn trong sự nghiệp, gồm Josef Bican (805 bàn), Romario (772), Pele (767), Ferenc Puskas (746), Gerd Mueller (735) và Cristiano Ronaldo (728).
Tất cả đều biết Messi sẽ chưa dừng lại. Con số 805 bàn của tiền đạo người Áo Bican là một thách thức, song ở trong tầm tay của La Pulga. 11 năm qua, Messi luôn ghi hơn 40 bàn trong mỗi năm dương lịch. Và kể từ khi ghi bàn thứ 300 vào năm 2012 đến nay, cứ 2 năm anh lại tích lũy thêm 100 bàn. Bàn 400 đến vào năm 2014 trong trận đấu với Granada, bàn 500 được ghi vào lưới Valencia năm 2016, bàn 600 là năm 2018 trước Atletico Madrid. Và bây giờ, giữa năm 2020 cũng với Atletico, Messi có bàn 700.
Nếu tốc độ này được giữ nguyên, cùng với hiệu suất 0,81 bàn mỗi trận, năm 2022, ở tuổi 35, Messi sẽ vượt qua thành tích của Bican và thiết lập kỷ lục mới. Chỉ cần cái búng tay, "Thanos" Messi có thể làm "bay màu" các kỷ lục, trong một thời gian dài tưởng như không ai có thể chạm tới.