Có một tấm hình được treo trên tường của City Kickboxing tại Auckland mà tôi vẫn nhìn vào mỗi ngày. Nó nhắc nhở tôi rằng những gì tôi đang có vào lúc này không hề dễ dàng.
Bức ảnh đó chụp một người bạn cũng đồng thời là bạn tập của tôi - Jamie Van Der Kuijl - người đã qua đời vài năm trước do một vụ tai nạn. Thảm kịch xảy đến khi cậu ấy đang làm việc tại nông trại của gia đình, cố gắng tiết kiệm tiền cho trận đấu sắp tới của mình.
Tôi chẳng ngờ mình lại mất một người bạn thân theo cách đó.
Jamie là anh chàng tuyệt vời, luôn sẵn sàng giúp đỡ người khác. Cậu ấy cũng là một võ sĩ trẻ, mạnh mẽ và đầu tiền năng. Nếu còn sống, cậu sẽ sẽ đạt đến đẳng cấp giống giống như Israel Adesany, Shany Young và cả tôi nữa. Tôi dám chắc cậu ấy cũng sẽ thượng đài tại UFC.
Chúng tôi gặp nhau lần đầu khi cả hai đang làm việc tại một hộp đêm ở Auckland. Cùng làm công việc của một nhân viên bảo vệ, chúng tôi nhanh chóng trở nên thân thiết. Hai thằng thường dậy từ 4-5 giờ sàng và cùng nhau trải qua đủ thứ chuyện tại chỗ làm.
Càng chơi thân, chúng tôi càng hiểu rõ về nhau và phát hiện ra cả hai đều có ước mơ được tranh tài tại UFC. Chúng tôi nói rất nhiều về điều đó. Một đêm, Jamie hỏi tôi có muốn leo lên đồi cùng cậu ấy hay không. Cậu ấy nhắc sẽ đón tôi lúc 10 giờ sáng.
Vì lý do công việc, chúng tôi chỉ có thể đi ngủ vào lúc 7h sáng nhưng chỉ 3 tiếng sau cậu ấy đã có mặt đúng giờ trước nhà của tôi. Cậu ấy như một cỗ máy vậy. Bình thường, chúng tôi vẫn thường tập luyện cùng nhau vào mỗi buổi chiều.
Niềm đam mê dành cho MMA của cậu ấy rất lớn. Được ở cạnh cậu ấy giúp tôi có thêm động lực để theo đuổi môn này. Jamie có vai trò quan trọng cho chiến tích gia nhập UFC vào năm 2014 của tôi.
Không lâu sau, tôi nhận được lời mời tới Việt Nam tập luyện cùng Saigon Sports Club. Họ là một đơn vị mới và có những HLV rất tốt. Họ mời tôi đến tập. Tôi trả lời rằng sẽ chỉ đến với một điều kiện: Họ cho phép Jamie tới cùng.
Họ sau đó đã trả tiền vé máy bay, lo nơi ăn chốn ở. Chúng tôi đã tập luyện tại đó trong vòng 3 tháng. Đó là quãng thời gian tuyệt vời cho 2 tay đấm trẻ, xa gia đình để theo đuổi ước mơ. Chúng tôi cũng được sống ở một đất nước hoàn toàn khác.
Jamie tận hưởng từng khoảnh khắc của cuộc sống và luôn cháy hết mình. Cậu ấy có ảnh hưởng rất lớn tới tất cả thành viên tại City Kickboxing. Vì thế, khi ra đi, cậu ấy đã để lại lỗ hổng lớn trong tâm trí của mọi người.
Trước lúc Jamie qua đời, Adesanya đã hứa với cậu ấy rằng sẽ thi đấu tại UFC và giành chiến thắng tại đó. Và khi làm được điều đó tại sự kiện UFC 221 ở Perth, Adesanya đã rất xúc động. Cậu ấy bật khóc phía sau hậu trường.
Đó là lý do chúng tôi treo hình Jamie trong phòng gym. Nó nhắc nhở chúng tôi phải cố gắng chiến đấu cho cả cậu ấy. Tinh thần của cậu ấy theo chúng tôi mỗi ngày, giúp chúng tôi có thêm quyết tâm để theo đuổi đam mê.
Mối quan hệ của tôi và Adesanya hơi khác với bình thường một chút. Có thể tạm gọi đó là một cuộc canh tranh thân thiện. Sự thật là thế. Chúng tôi rất trung thực với nhau. Nếu tôi làm không tốt một kỹ thuật nào đó, anh ấy sẽ đến nói cho tôi biết. Nếu anh ấy không tập trung và tôi cảm thấy anh ấy không làm hết mình, tôi cũng sẽ nói thẳng với anh ấy.
Chúng tôi cũng rất chú ý tới nhau để đảm bảo mọi thứ đi đúng quỹ đạo. Tôi học hỏi được anh ấy rất nhiều từ bên ngoài võ đài, đặc biệt là ở sự tự tin. Bất kể tình huống nào xảy ra, cậu ấy cũng vẫn là chính mình.
Adesanya rất thông minh. Cậu ấy chọn cách sống thật với bản ngã vốn có. Cũng vì lý do này mà các fan yêu mến cậu ấy. Họ biết rằng nếu hỏi Adesanya một câu nào đó, họ sẽ nhận về một câu trả lời trung thực.
Tôi thấy nhiều võ sĩ rất nhỏ nhen và đố kỵ lẫn nhau. Họ thay đổi con người thật của mình để nhận được sự chú ý nhiều hơn. Hãy nhìn vào Adesanya, cậu ấy vẫn như vậy, luôn thoải mái và giờ thành công hơn tất thảy những kẻ ghen tị kia.
Tôi nghĩ chúng ta cần phải loại bỏ phần nhân cách giả dối ở môn này. Hãy sống thật với bản thân mình, điều đó luôn tốt hơn.
Robert Whittaker cũng là võ sĩ luôn sống thật với những gì mình có. Cũng vì vậy, anh ấy trở thành mục tiêu của sự ghen ghét. Rob chỉ làm những việc của mình. Anh ấy là người đàn ông của gia đình và không cố gắng thay đổi điều đó. Nhiều gã khuyến khích cậu ấy nói nhiều hơn nhưng cậu ấy vẫn mặc kệ điều đó. Thật tuyệt.
Úc và New Zealand cạnh tranh rất gắt về mặt thể thao, cho dù đó là môn bóng bầu dục, cricket, netball hay bất kỳ môn gì khác. Nhưng tại MMA, tôi nghĩ chúng tôi hỗ trợ lẫn nhau.
Các fan cổ vũ cho các võ sĩ ở nước còn lại và võ sĩ cũng hỗ trợ lẫn nhau, như khi Alex Volkanovski tới tập cùng chúng tôi ở City Kickboxing vậy. Chúng tôi tập trung vào bức tranh tổng thể lớn hơn.
Úc (Whittaker và Volkanovski) và New Zealand (Hooker và Adesanya) đang nỗ lực cùng nhau để thống trị làng MMA thế giới. Sẽ tốt hơn nếu chúng tôi tập luyện cùng nhau.
Các võ sĩ sẽ đối đầu lẫn nhau và chỉ có những người giỏi nhất có thể chạm tới đỉnh cao. Bất kể ai làm được điều đó, dù có là người Úc hay New Zealand, chúng tôi đều ủng hộ. MMA gắn kết tất cả lại với nhau.