Tiền phong siêu sao đang thi đấu cho Brooklyn Nets, LaMarcus Aldridge bất ngờ đưa ra quyết định giải nghệ vì lý do bệnh tim. Trong suốt 15 năm thi đấu tại NBA, bigman 35 tuổi để lại nhiều dấu ấn đậm nét trong lòng NHM.
Với chiều cao 2m11, thể hình to lớn và bộ kỹ năng ghi điểm điêu luyện, LaMarcus Aldridge là sự kết hợp hoàn hảo giữa những giá trị truyền thống và hiện đại của một bigman. Cùng nhìn lại những bản sắc mà tiền phong này đã mang đến NBA trong những ngày tháng mà anh đã cống hiến hết mình cho niềm đam mê của cuộc đời.
Được Portland Trail Blazers lựa chọn ở kỳ NBA Draft 2006, LaMarcus Aldridge trải qua những năm tháng tốt đẹp nhất của sự nghiệp. Anh rất có duyên thi đấu bên cạnh các hậu vệ siêu sao, đầu tiên là Brandon Roy và sau đó là Damian Lillard. Tại Blazers, Aldridge đã tạo nên thương hiệu của chính mình với những cú ném tầm trung chuẩn xác. Ở thời điểm trước năm 2010, rất ít những bigman có khả năng ghi điểm ở tầm trung như Aldridge khi chỉ thường dùng sức mạnh cơ bắp để thi đấu cận rổ.
Có thể nói, tư duy thi đấu ở cự ly trung bình của Aldridge là đi trước thời đại. Gần một thập kỷ sau khi anh tham gia giải đấu, những bigman có thể thi đấu xa rổ hiệu quả đều được đánh giá rất cao và được săn đón nồng nhiệt.
"Để trở thành một siêu sao, bạn phải có một miếng đánh sở trường. Thế là tôi xem video của Rasheed Wallace, Tim Duncan, Dirk Nowitzki và Kevin Garnett", Aldridge nhắc đến các bigman huyền thoại mà anh đã noi theo, những cầu thủ to lớn có lối đánh xa rổ hiệu quả.
Aldridge có nhiều mùa giải dẫn đầu NBA về số cú ném trung bình thành công. Anh nhuần nhuyễn những cú ném đến mức đối phương đều biết anh sẽ làm gì, nhưng họ vẫn không thể cản phá. Aldridge thường xuyên nhận bóng ở ngay trên vạch ném phạt và cánh trải rổ, anh nhồi bóng và xoay người tung ra cú ném đẳng cấp. Với chiều cao 2m11, sải tay 2m26 cộng với điểm thả bóng rất cao trên đầu, rất khó để đối phương ngăn chặn được cú ném sở trường của trung phong 35 tuổi.
Mặc dù nổi tiếng vì những cú ném xa rổ, Aldridge vẫn thi đấu cực kỳ tốt xung quanh rổ như những gì mà một bigman phải làm được. Dù không quá nhanh nhẹn, Aldridge tận dụng tối đa lợi thế về hình thể cũng như tấm lưng lớn để che chắn bóng. Anh sử dụng các pha dựa lưng, tông vai và sau đó xoay người để làm đối phương mất đà, dễ dàng lên rổ ghi điểm. Những cú thả rổ tay trái và tay phải đã được Aldridge tôi luyện từ cấp độ trung học, và được sử dụng để đối đầu với các trung phong cổ điển chậm chạp.
Với 1140 cú block trong cả sự nghiệp, Aldridge luôn là một lá chắn vững vàng ở khu vực hình thang. Cho dù thời thế thay đổi, các trung phong hiện đại né tránh những cú úp rổ có thể làm họ mất mặt, Aldridge vẫn lao lên không trung che chắn như một trung phong cổ điển.
Một ký giả đã nói về Aldridge: "Anh ấy như một chú khủng long vậy, lối đánh ấy đang dần bị "tuyệt chủng" tại NBA hiện đại". Sự phối hợp giữa hai lối đánh truyền thống và hiện đại đã biến Aldridge thành một viên ngọc quý giá giữa thời đại các trung phong nhỏ con và nhanh nhẹn.
Trong tâm thư của mình, LaMarcus Aldridge đã gửi đến những lời tri ân cảm động. Anh nhắn nhủ với người hâm mộ hãy trân trọng cuộc sống, trân trọng ngày hôm nay vì ngày mai chẳng biết điều gì sẽ đến:
"Lòng tôi nặng trĩu khi viết bức thư này.
Ở trận đấu cuối cùng, tôi vừa thi đấu vừa phải chống chọi với việc loạn nhịp tim. Tình hình thậm chí tệ hơn sau đó khiến tôi phiền muộn rất nhiều. Sáng hôm sau, tôi nhắn với cả đội về những gì đang diễn ra và họ vui vẻ đưa tôi đến bệnh viện để kiểm tra tổng quát.
Tưởng chừng mọi thứ đã tốt đẹp hơn, những gì đã xảy ra với tim tôi hôm đó là một trong những trải nghiệm đáng sợ nhất. Vì những lý do đó, tôi vẫn cảm thấy rất khó khăn để nói lời chia tay với NBA. Tôi đã đặt bóng rổ lên hàng đầu trong suốt 15 năm qua, và giờ đây là lúc để tôi ưu tiên cho bản thân và gia đình.
Tôi rất biết ơn những gì mà giải đấu đã mang lại: Những kỷ niệm sâu sắc, những thăng trầm, những người bạn đã luôn sát cánh bên tôi. Cảm ơn đội bóng Portland đã lựa chọn và trao cơ hội cho một cậu bé Texas gầy gò năm nào.
Thành phố Portland đã để lại cho tôi những năm tháng đáng nhớ nhất cuộc đời. Họ sẽ luôn nằm trong tim tôi. Cảm ơn đại gia đình Spurs đã đón nhận tôi và cho tôi 5 năm hạnh phúc được thi đấu tại đây.
Sau cùng, tôi rất biết ơn ban lãnh đạo và đội bóng Brooklyn. Mọi người đã săn đón tôi. Trong thời buổi mà trận đấu đã thay đổi rất nhiều, mọi người đã mời gọi và cho phép tôi thi đấu đúng với sở trường của bản thân, thật tuyệt vời. Tôi rất tiếc vì không thể ở lại lâu, nhưng chắc chắn rằng tôi đã rất vui khi được là một phần của tập thể này.
Bạn sẽ không bao giờ biết được khi nào mọi thứ sẽ kết thúc, nên hãy tận hưởng cuộc sống này mỗi ngày".
Bạn nên quan tâm