Phút thứ 4 ở Etihad, Pep Guardiola giơ nắm đấm về phía người hâm mộ, một dáng vẻ đắc thắng và đầy tự tin. Bàn thắng sớm của Raheem Sterling là một dấu hiệu cho thấy, ông kiểm soát cuộc chơi và Man City sẽ đánh bại Tottenham không mấy khó khăn.
Nhưng chỉ 3 phút sau, sự tự tin của Pep biến mất. Bàn thắng của Son Heung-min như muốn nói, Sterling, cầu thủ trị giá 49 triệu bảng, ghi bàn dễ dàng thế nào, anh cũng có thể lặp lại tương tự. Thậm chí không chỉ một, mà tới hai lần.
Và pha lập công thứ hai vào phút thứ 10 được thực hiện ở đẳng cấp rất cao. Từ rìa vòng cấm, sau một nhịp hãm bóng, Son vung chân và trái bóng lượn vòng cung tuyệt đẹp, vừa đủ xa để vượt qua tầm với Ederson nhưng lại vừa đủ gần để không vọt ra ngoài cầu môn.
Son Heung-min tỏa sáng chói lọi ở Etihad, đưa Tottenham vào bán kết Champions League.
Trong khi người hâm mộ Spurs gầm thét, Pep cố gắng che giấu nỗi sợ hãi thất bại. Ông đi lại, uống nước rồi ôm đầu, thi thoảng nhìn vào sân với ánh mắt thất thần.
HLV người Tây Ban Nha dường như không nhận thức đầy đủ sự nguy hiểm của Son. Ông từng nói rằng Tottenham là "đội của Harry Kane" và có lẽ đã vui mừng khi tiền đạo người Anh vắng mặt ở trận lượt về. Nhưng Pep đã sai. Spurs còn có Son. Anh ta ghi bàn duy nhất ở trận lượt đi, và tiếp tục hạ sát Man City ở trận lượt về chẳng mấy khó khăn.
Với cú đúp tại Etihad, Son đã có 12 bàn để vượt qua Maksim Shatskikh, tiền đạo người Uzbekistan khoác áo Dynamo Kiev trong thập niên 2000, trở thành cầu thủ châu Á ghi nhiều bàn thắng nhất ở Champions League (không tính các trận vòng loại). Trong trường hợp đăng quang cùng Tottenham vào tháng 5, anh sẽ là người châu Á thứ 2, sau Park Ji-sung, vô địch giải đấu danh giá nhất châu Âu. Và khi ấy, không nghi ngờ gì nữa, Son đích thị là cầu thủ châu Á vĩ đại nhất lịch sử.
Không nghi ngờ gì nữa, Son đích thị là cầu thủ châu Á vĩ đại nhất lịch sử.
Nhưng ngay cả khi không thể, vào lúc này, rất nhiều người đồng tình khoác danh xưng đó lên Son.
Trong quá khứ, Park hay Hidetoshi Nakata, Shinji Kagawa, Keisuke Honda, Ali Daei và Shinji Okazaki đều là những cầu thủ tuyệt vời, sở hữu các danh hiệu để khiến châu Á tự hào. Nhưng họ không thể làm được điều mà Son đang làm. Đó là, đóng vai trò chủ chốt trong đội bóng mình khoác áo, sau đó tỏa sáng rực rỡ ở hai giải đấu lớn, Premier League và Champions League.
Danh tiếng của Son đang vượt ra ngoài phạm vi bóng đá, trở thành biểu tượng thành công của châu Á. Trong những dịp Tottenham thi đấu, không ít người Hàn Quốc sẵn sàng chi hơn 700 bảng Anh, bao gồm tiền máy bay, vé vào sân, ăn ở trong vài ngày, để được chứng kiến Son chơi bóng, sau đó trở về nhà. Người ta cũng đón chờ bất kỳ thông tin nào, dù là nhỏ nhặt nhất, liên quan tới tiền đạo của Spurs.
Son có đầy đủ tiềm năng để trở thành cầu thủ tầm cỡ thế giới.
Điều đặc biệt là tên tuổi của Son còn có thể được biết đến nhiều hơn nếu anh tham gia tích cực vào các hoạt động thương mại hay đánh bóng hình ảnh. Nhưng anh không bận tâm tới vấn đề đó. Không sở hữu kiểu tóc cầu kỳ, không hình xăm, không bạn gái nổi tiếng, cũng không hành động điên rồ, Son chỉ tập trung vào bóng đá. Trong thế giới hào nhoáng và thực dụng này, anh giống như nhân vật anh hùng trong những câu chuyện cổ tích truyền thống của Disney, tốt một cách toàn diện và luôn tạo nên những điều phi thường.
Vì vậy, trong lúc chúng ta mải mê tranh luận về việc Son đã là cầu thủ châu Á vĩ đại nhất hay chưa, anh ta có lẽ cũng không quan tâm. Tiền đạo 26 tuổi mải mê nghĩ về những điều phải cải thiện, về các bàn thắng và danh hiệu. Anh biết rằng mình còn có thể tốt hơn nữa, và rằng những điều tuyệt vời vẫn còn ở phía trước.
Bạn nên quan tâm