Đầu tiên, cần đưa thời gian trở lại. Đó là trận El Clasico đầu tiên của mùa giải 2016/2017, khi ấy, Real đang chơi rất tốt ngay tại thánh địa đối thủ ở Catalan. Mọi thứ không suôn sẻ và nhạc trưởng Iniesta buộc phải vào sân. Lúc này, bộ não sáng tạo đến từ Albacete mang lại sự hiệu quả khủng khiếp và sau hàng loạt cơ hội đã có, Barca đã vượt lên với bàn thắng của Luis Suarez.
Trong một ngày Ronaldo không thể hiện được nhiều, Real bước vào những phút cuối cùng với sự ảm đạm. Một pha phạm lỗi không đáng có của Arda và Modric bước lên chấm đá phạt.
Như thường lệ, Ramos lại đứng dưới 10 cầu thủ của Barca và khi bóng được đi từ đôi chân tiền vệ người Croatia, Vazquez đã tìm cách loại bỏ cái bóng Pique để người đội trưởng thoải mái đánh đầu. 1-1 và lại ở phút cuối. Ramos trở thành người hùng khiến Blaugrana vỡ mộng rút ngắn khoảng cách. Anh thêm một lần được tung hô.
Năm tháng sau, trong trận lượt về, cái tên Ramos lại được các BLV trên sóng truyền hình hét lớn. Lần này, anh phạm lỗi cực thô với Messi để rồi nhận thẻ vàng trực tiếp. Ngày hôm đó, Real thua 2-3 còn tỷ số thẻ đỏ là 1-0 nghiêng về Ramos.
Ít lâu sau, tuyển thủ người Tây Ban Nha đi vào lịch sử khi phá kỷ lục số thẻ đỏ nhận được (19 thẻ). Còn với riêng đội bóng Hoàng gia, trong hơn 116 năm tồn tại, cũng chưa có ai phải "đi tắm sớm" nhiều như Ramos (24 lần nhận thẻ đỏ). Tất nhiên, anh không hề hoàn hảo.
Hai mặt trái ngược tạo nên một Ramos dị biệt bởi lẽ khi bước lên mặt cỏ, luôn cháy hết mình sẵn sàng dấn thân và đối mặt, như cách anh sẵn sàng thực hiện pha panenka vào lưới Sevilla vào năm 2017, nơi tất cả coi anh là kẻ thù số một.
Nhiều người vẫn cho rằng, sự can trường của Ramos đến từ những năm tháng của tuổi thơ, vào giai đoạn mà cậu bé sinh ra tại Seville cực kỳ đam mê môn đấu bò và thường dán mắt cả ngày để theo dõi.
Cần biết rằng, đấu bò là một phần văn hóa tại Seville với lịch sử tồn tại đã hơn 1.000 năm. Tại đây, người Andalusia có nhà thi đấu Maeztranza, một trong những địa điểm thu hút khách du lịch nhất thành phố cùng hàng loạt tên tuổi có tiếng như Ignacio Mejias, Joan Belmonte hay Curro Romero.
Dù vậy, trở thành El Matador là một thử thách nguy hiểm và cha mẹ của Ramos, những người vừa chứng kiến đấu sĩ Jose Sanchez thiệt mạng trên đấu trường vào năm 1985, quyết định phải cho cậu con trai thứ hai đi theo hướng khác an toàn hơn.
"Khi còn nhỏ, tôi chỉ có một ước mơ duy nhất. Tôi luôn muốn trở thành một đấu sĩ nhưng sau cùng, gia đình lại lo lắng về sự an toàn. Sau cùng, anh trai Rene đã khuyên tôi nên thử với bóng đá". Ramos thừa nhận.
May mắn cho cầu thủ người Tây Ban Nha, gia đình anh thuộc tầng lớp trung lưu và gần như tất cả đều sở hữu đam mê với trái bóng. Vì thế, không bất ngờ khi ông Jose (cha của Ramos) chấp nhận bỏ hầu bao để thuê HLV riêng cho cậu quý tử. Sở hữu tài năng sẵn có, sự thăng tiến rất nhanh tìm đến cầu thủ người Tây Ban Nha. Chỉ trong vòng 2 năm, Ramos đã chuyển từ FC Camas vô danh sang Sevilla, CLB lớn nhất thành phố.
Thừa nhận đã "chơi bóng theo bản năng" khi còn trẻ, tuy nhiên, phiên bản ngày ấy của Ramos không mang nhiều khác biệt nếu so với hiện tại. Cứ ra sân, Ramos lại mang tâm thái can trường của một "Torero" vào trình diễn. Còn nhớ, trong lần chơi trận chuyên nghiệp đầu tiên vào năm 2004, cậu trai vừa bước qua tuổi 17 đã khiến chân sút Albert Luque của Deportivo choáng váng sau pha xoạc bóng dũng mãnh. Đó là ngày chàng trai đến từ vương quốc đấu bò ghi dấu đến toàn thế giới.
Sergio Ramos với mái tóc dài trong ngày đầu đến Madrid.
Chỉ mất 50 trận và hơn 4.000 phút trong màu áo Seville để Ramos thuyết phục Real bỏ ra số tiền kỷ lục cho một cầu thủ trẻ lúc ấy (27 triệu Euro) để kế thừa cho số 4 huyền thoại Fernando Hierro. Và ít ai ngờ, chàng trai với mái tóc dài và nụ cười gượng gạo trong ngày ra mắt lại trở thành một thủ lĩnh sắt đá trong tương lai.
Trung vệ là một vị trí đòi hỏi sự dũng cảm bởi anh ta sẽ phải làm rất nhiều thứ, bao gồm việc lăn xả trước cầu môn, đội đầu trong không chiến và cản phá để tránh một bàn thua. Vidic hay Terry những mẫu trung vệ sắt đá điển hình, đã không ít lần trong sự nghiệp phải quấn băng trắng trên đầu để thi đấu. Và Ramos tất nhiên cũng từng như vậy.
Tại Real, trong cách bố trí sơ đồ chiến thuật, với sự điềm tĩnh và khả năng đánh chặn cực tốt, Ramos thường là người đứng sau cùng ở hàng hậu vệ. Vì thế, nhiệm vụ của anh cũng nặng nề hơn với những lần phải đối mặt với những tình huống đi bóng của đối thủ, không ít lần trong số đó đến từ đôi chân thiên tài của Messi. Tất nhiên, cuộc chiến 1 đấu 1 với các hậu vệ là một cuộc đấu rủi ro. Đáng tiếc, đa phần lại nhớ đến con số thẻ đỏ thay vì tổng cộng 2.312 lần giải nguy của anh.
Sự thành công đem đến cho Ramos phong thái tự tin cao độ và các chuẩn mực cũng được đẩy lên cao hơn. Trả lời tạp chí Undici, cầu thủ sinh năm 1986 cho biết: "Tôi nghĩ sẽ không điên rồ nếu bản thân có thể sở hữu Quả bóng vàng". Có thể phần đông sẽ bật cười. Tất nhiên, Ramos có lý riêng của mình bởi ngoài mặt trận phòng ngự, anh còn cực xuất sắc mỗi khi tham gia tấn công.
Cả sự nghiệp, Ramos đã ghi tổng cộng 88 bàn thắng, gấp 3 lần người đồng nghiệp Carles Puyol, thậm chí còn hơn nhạc trưởng Iniesta. Hơn nửa được ghi bằng đầu và rất nhiều trong số đó vô cùng quan trọng.
Atletico cùng với ông Simeone hẳn là những người thấm thía nhất. Nếu không có pha đội đầu vào phút bù giờ tại Lisbon năm 2014, Los Rojiblancos đã tạo nên được lịch sử còn Real sẽ chẳng tạo nên được cú Decima thần thánh. Hai năm sau, cũng lại là Ramos đánh đầu tung lưới Oblak trong một trận chung kết Champions League khác, lần này là ở Milan.
Giải thích về lý do sở hữu bản năng sát thủ, theo Ramos đến từ những năm tháng tuổi trẻ: "Ngày đầu chơi bóng, tôi thường đá tiền đạo và ghi được rất nhiều bàn thắng. Tôi cũng đã từng ăn mừng điên cuồng, như Ronaldo bây giờ vậy. Chính những trải nghiệm khi còn là một đứa trẻ đã tạo cho tôi sự khác biệt so với các hậu vệ khác thi tham gia tấn công".
Sau khi Casillas rời đi, với bản chất thủ lĩnh, thay vì Ronaldo, tấm băng đội trưởng được trao cho chính Ramos, người đã cùng đội bóng giành tới 18 danh hiêu. Nhưng chỉ 17 trong số đó xuất hiện trong phòng truyền thống tại Barnabeu bởi chiếc cúp Copa Del Rey 2010-2011 bị móp do cựu cầu thủ Camas làm rơi, đang được trưng bày tại bảo tàng bóng đá ở Madrid.
Ramos ghi bàn vào lưới Atletico tại chung kết Champions League 2013-2014.
Ít ai biết rằng, bên ngoài sân cỏ, gột bỏ sự mạnh mẽ và đôi khi nóng nảy, Ramos là một người sống rất tình cảm, và còn thêm chút dòng máu nghệ sĩ nữa, như cách anh hòa mình vào những điệu guitar vậy.
Anh đã để trái tim dẫn lỗi ngay trong lần đầu tiên gặp người phụ nữ nhiều hơn bản thân tới 9 tuổi, Pilar Rubio. Cựu cầu thủ của Camas cũng từng rơm rớm nước mắt khi lần lượt lượt nhìn ba cậu nhóc Sergio, Marco, Alejandro chào đời.
Với Ramos, gia đình là tất cả, thậm chí quan trọng hơn cả bóng đá. "Tất cả danh hiệu, sự thừa nhận và chiến thắng sẽ trở thành vô nghĩa nếu thiếu đi cha mẹ, anh em, vợ và các con của tôi. Những hy sinh của họ dành cho tôi là quá nhiều, không ngôn từ nào có thể diễn tả hết".
Ramos đã làm việc cho UNICEF được 11 năm và trở thành đại sứ chính thức vào năm 2011. Luôn cảm ơn Chúa về may mắn đã ban tặng cho bản thân, cầu thủ 32 tuổi mong muốn nhân bản điều đó đến mọi nơi trên thế giới. Anh đã đến Senegal sau World Cup 2010, rồi sau đó lần lượt là Brazil, Peru và Cuba trước khi thừa nhận đây là những trải nghiệm đã "hoàn toàn thay đổi cuộc đời".
Haiel Sitawe vốn là một Madridista chính hiệu với niềm đam mê Ramos đến cuồng nhiệt, thậm chí viên cảnh sát người Israel còn dùng tên của đội trưởng tuyển Tây Ban Nha để đặt cho con trai của mình và nuôi dưỡng ước mơ được cùng thiên thần bé nhỏ gặp gỡ trực tiếp thần tượng. Nhưng không may, anh đã qua đời khi làm nhiệm vụ thành phố Jerusalem.
Biết được câu chuyện đặc biệt của Sitawe, Ramos đến tận nơi thăm gia đình và tặng những món quá lưu niệm, hoàn thành phần nào nguyện vọng của fan hâm mộ quá cố. Chỉ 2 ngày trước đó, La Roja vừa đánh bại Israel ngay tại Jerusalem tại vòng loại World Cup 2018 khu vực châu Âu.
"Không chỉ Tây Ban Nha chiến thắng chúng ta trong trận đấu vào ngày thứ hai, đội trưởng của họ còn có được tình yêu của tất cả người dân Israel sau chuyến thăm bất ngờ tới gia đình của Sitawe". Tờ Times Of Israel viết về buổi gặp gỡ đặc biệt vào ngày 11/10/2017. Giây phút Ramos hạnh phúc nâng niu thiên thần bé bỏng với niềm hân hoan trên môi, có lẽ chẳng ai gọi cầu thủ 31 tuổi là một "Torero" hay gã đồ tể nữa.
Sergio Ramos, con người của những sự kỳ lạ. Tất cả có thể gọi anh bằng danh xưng như vậy. Sở hữu gương mặt trẻ thơ nhưng lại chơi vô cùng quyết liệt. Đá trung vệ nhưng lại ghi rất nhiều bàn thắng. Đó là Ramos, người có thể trụ lại sân Bernabeu đến nay đã 13 năm. Và kền kền thật may mắn khi có anh, Tây Ban Nha cũng thật may mắn khi có anh, trong sứ mệnh chinh phục những đỉnh cao của thế giới.
Sergio Ramos ra mắt ca khúc để khích lệ đội nhà tại World Cup 2018.
Bạn nên quan tâm