Bóng bật ra đến chân số 10 theo đà thuận lợi của một đường phản công, tuy nhiên, không có ai cả. Dù cách đích gần 3/4 mặt cỏ, Saeed Al Owairan vẫn quyết định làm một việc điên rồ, đó là tự mình ghi bàn thắng. Lần lượt một, hai, ba, bốn, cái bóng áo trắng vượt qua tất cả. Cầu thủ người Saudi Arabia có cơ hội đối mặt. Nhưng bóng lúc này đã ở chân không thuận và thủ môn Preudhomme, người chưa phải chịu bàn thua nào, băng ra như vũ bão, trong giây phút đó, tất cả cùng nín thở…
Lùi về quá khứ đến những năm 1980s, ấy là thời thống trị của Saudi Arbia tại châu lục. Họ hai lần vô địch châu Á năm 1984 và 1988 kèm theo đó là vị trí Á quân ở Conferderation Cup 1992. Nhưng trước năm 1994, đội bóng đến từ Tây Á chưa một lần được hít bầu không khí tại World Cup. Đó được cho là nỗi trăn trở lớn nhất của Liên đoàn bóng đá Saudi Arabia (SAFF), bất chấp việc họ mới bắt đầu tham dự vòng loại từ năm 1976.
Saudi Arabia có mọi thứ để tạo thành lịch sử. Đầu tiên là sức bật đến từ các nhân tố trẻ. "Chim ưng xanh" có nguyên một đội hình tài năng ở độ tuổi Olympic bao gồm thủ thành Mohamed Al-Deayea, bộ đôi thép Mohammed Al-Khilaiwi - Ahmed Jamil Madani, bộ não Fuad Anwar cũng như nòng súng Sami Al-Jaber.
Ngoài ra, để lan tỏa sự thành công khỏi tầm châu lục, những thành viên hoàng gia đã quyết định chi đậm cho bóng đá. Đức vua Faisal mang về cựu tuyển thủ Anh Jimmy Hill để nâng tầm cho bóng đá cùng khoảng ngân sách lên tới 50 triệu USD.
Tất cả chỉ nhằm sở hữu một chiếc vé đến xứ cờ hoa tham dự World Cup 1994, một "giấc mơ Mỹ" của riêng người Saudi Arabia.
Saudi Arabia từng gây tiếng vang khi giành ngôi Á quân tại Confederation Cup 1992.
Tại World Cup năm đó, sau khi dễ dàng vượt qua vòng loại đầu tiên, Saudi Arabia bước vào thử thách tiếp theo được cho là khó khăn hơn nhiều. Một nhóm gồm 6 ông lớn bao gồm Saudi Arabia, Hàn Quốc, Nhật Bản, Iran, Triều Tiên và Iraq sẽ đấu vòng tròn trong vỏn vẹn 2 tuần để chọn ra 2 cái tên xuất sắc nhất.
Đứng trước cơ hội cực lớn, sự tập trung được đẩy lên cao trào và gần như xóa đi mọi khoảng cách. Trước lượt trận cuối, có 5 trong số 6 đội còn nguyên cơ hội đi tiếp, trong đó, Nhật Bản và Saudi Arabia nắm quyền tự quyết với 1 điểm nhiều hơn nhóm còn lại.
Tuy vậy, ngay trước màn so tài cùng Iran, niềm tin của người Saudi bị thử thách sau quyết định từ chức của ông HLV trưởng Candico do công việc bị can thiệp quá nhiều bởi hoàng gia. Sau cùng, bỏ lại mọi rắc rối, những người Ả Rập đã được nở nụ cười trên môi. Họ vươn lên dẫn 2-0 rồi 4-2. Bàn gỡ của Javad Manadi chỉ khiến màn ăn mừng của "chim ưng xanh" thêm phần hoành tráng.
Chiến thắng nghẹt thở giúp Saudi Arabia lần đầu có vé dự World Cup
Nhưng đó chưa phải điều kịch tính duy nhất diễn ra vào ngày 28/10/1993, cách đó không xa, Nhật Bản đã cầm tấm vé World Cup đến tận thời gian bù giờ. Nhưng pha lập công gỡ hòa 2-2 của Iraq đã phá hỏng tất cả. Nhật bị loại vì kém Hàn Quốc về chỉ số. Trận đấu này sau đó được lưu vào lịch sử xứ mặt trời mọc với tên gọi "sự đau khổ tại Doha (Agony of Doha)".
Tất nhiên, trong cơn cuồng điên vì lần đầu góp mặt tại ngày hội túc cầu lớn nhất hành tinh, người Saudi Arabia chẳng thèm quan tâm tới diễn biến ở Al-Ahly Stadium. Ngay lập tức, nghi lễ chào đón trọng thể được diễn ra và 41.000 USD (một số tiền khổng lồ vào năm 1993) được trao tặng.
Cùng với đó, đội bóng Tây Á có cơ hội cọ xát cùng những tên tuổi hàng đầu. Bất kể sự sai lầm nào cũng bị trừng phạt. Chỉ trong 3 năm từ 1993 đến 1996, có 9 chiến lược gia cập bến quốc gia Trung Đông. Trong số đó, ông Jorge Solari là người lĩnh trọng trách viết tiếp "giấc mơ" cho Saudi Arabia tại Tây Bán Cầu.
Với người Saudi Arabia, chim ưng là biểu tượng của cao quý với sức mạnh, tốc độ, cũng như sự can trường. Và vì thế, như lẽ tự nhiên, "chim ưng xanh" trở thành biệt danh của bóng đá quốc gia Tây Á, một đội tuyển cũng mang trong mình những phẩm chất tương tự. Tất cả điều đó được họ giới thiệu hoàn hảo với thế giới trong lần đầu dự World Cup.
Mang phận kẻ lót đường, bất kỳ bảng đấu nào dành cho Saudi Arabia cũng là thử thách cực đại. Mùa hè năm 1994, họ phải đá với Hà Lan, Bỉ và Morocco. Và theo phần đông chuyên gia, đội bóng đến từ châu Á chỉ có cơ hội canh tranh vị trí thứ ba.
"Chim ưng xanh" khởi đầu chiến dịch bằng thất bại 1-2 trước nhà vô địch Euro 1988. Tuy vậy, màn thể hiện của Saudi Arabia đã khiến đội ngũ Ronald Koeman, Frank de Boer theo kèm là Dennis Bergkamp phải toát mồ hôi. Tiếng hò hét trong tức giận của những 'người Hà Lan bay" chỉ kết thúc vào phút 86 khi Taument lập công hoàn tất cú ngược dòng. Trước đó hơn 1 giờ, Anwar là người đã mở điểm bằng pha đội đầu chính xác.
Tại World Cup 1994, ngoài hai đội dẫn đầu, 4 tuyển xếp thứ 3 có thành tích tốt nhất cũng có vé vào thẳng vòng knock-out. Điều này có nghĩa trận gặp Morocco ở lượt thứ 2 sẽ đóng vai trò quyết định cho đội bóng châu Á.
Tự nhận bản thân mang trong mình dòng máu của một chú chim ưng, những cầu thủ Saudi Arabia đề ra ý tưởng sử dụng sự mạnh mẽ để sớm giành ưu thế. Sao chép suy nghĩ đó sang mặt cỏ, họ có bàn dẫn trước trên chấm 11m của Al-Jaber chỉ sau vỏn vẹn 7 phút.
Nhưng người Morocco cũng nhanh chóng đưa ra tiếng nói. Ahmed Bahja thực hiện pha độc diễn với tốc độ tia chớp trước khi căng ngang đặt tiền đạo Mohammed Chaouch vào vị trí thuận lợi để ghi bàn. Thời gian sau, đôi bên cùng chơi với cái đầu căng thẳng và xé vụn trận đấu bằng liên tục các pha phạm lỗi. Trong diễn biến đó, không bất ngờ khi bàn thắng quyết định được ghi sau sai lầm cá nhân.
Anwar Amin vui mừng sau bàn thắng quyết định vào lưới Morocco.
Nhận được bóng từ đường chuyền cẩu thả của một hậu vệ Morocco, Anwar băng lên và tung cú sút nhằm đến giữa cầu môn. Khá gần với vị trí đã chọn nhưng độ xoáy của đường bóng đã khiến thủ môn đội trưởng Khalil Azmi bất lực. Chỉ mất 2 lần ra sân để Saudi có thắng lợi lịch sử. Đó đáng lẽ là chiến công vĩ đại nhất của những chú "chim ưng xanh" nếu cơn địa chấn tại RFK Stadium không xảy đến.
Tuyển Bỉ tại World Cup 1994 là thế lực đáng gờm. Họ sở hữu dàn cầu thủ đồng đều được lĩnh xướng bởi nhạc trưởng Marc Wilmots. Trước trận gặp Saudi Arabia, đại diện châu Âu đã đánh bại ứng viên Hà Lan và có trong tay 6 điểm, chưa kể thành tích giữ sạch lưới.
Dù vậy, các chân sút vô danh đến từ châu Á đã đảo ngược mọi dự đoán một cách ngoạn mục, chỉ sau 5 phút bóng lăn và người hùng đó là Al Owairan.
Trở lại với màn so tài vào ngày 29/6/1994, tại Washington, sau hàng loạt pha qua người theo phong cách Maradona tại Mexico 1986, Al Owairan đã trong tư thế đối diện, bất chấp thủ môn Preudhomme đã lao ra trước mắt, cầu thủ sinh ra ở Riyah vẫn kịp dùng chiếc chân phải không thuận sút trái bóng vào lưới.
Chỉ một khoảnh khắc thiên tài, từ một ngôi sao tại CLB Al-Shabab, cầu thủ lúc đó 27 tuổi vươn tầm trở thành anh hùng dân tộc, có vô số lời tán dương. Anh không giấu được niềm vui sướng: "Đây là pha lập công đẹp nhất sự nghiệp của tôi. Bàn thắng đó tôi xin dành tặng đến mọi người Saudi, mọi người Ả Rập trên thế giới".
Phía đối diện, nhận bàn thua đầu tiên, tuyển Bỉ cũng bất lực trong việc gỡ hòa. Saudi Arabia có vé vào thẳng vòng knock-out với một tâm thế tự hào. Đáng nhớ hơn, "chim ưng xanh" là đội bóng đầu tiên của vùng vịnh và thứ hai thuộc Liên đoàn Ả Rập làm được điều kỳ diệu này.
Hai chiến thắng, một pha lập công trong mơ, màn trình diễn của đội bóng Tây Á trong lần đầu dự World Cup đã vượt ngoài sự mong đợi và không ai quá buồn khi "giấc mơ Mỹ" của họ kết thúc bằng thất bại 1-3 trước Thụy Điển ở vòng 1/16. Tất cả cầu thủ Saudi Arabia bước vào chiến dịch với tinh thần kiên định, đã chơi "xanh chín" cho đến giây phút cuối.
Bàn thắng lịch sử đem về chiến thắng cho Saudi Arabia trước Bỉ tại World Cup 1994
Về nước, toàn đội cùng HLV Jorge Solari được chào đón như những người hùng. Trong đó Al Owairan hẳn là người hạnh phúc nhất. Anh có chiếc xe đắt tiền của Quốc vương Faud ban tặng cũng như danh hiệu cầu thủ xuất sắc nhất châu Á.
Đáng tiếc, Al Owairan không thể sang châu Âu bởi luật pháp khi đó cấm một chân sút Saudi xuất ngoại thi đấu. Lúc này, sự nổi tiếng lại khiến anh khiếp sợ.
"Bàn thắng vào lưới tuyển Bỉ với tôi, như con dao hai lưỡi. Ban đầu, mọi thứ rất tuyệt. Nhưng dần dần, tôi không còn thoải mái nữa vì trở thành tâm điểm và chịu vô số ánh nhìn".
Khoảnh khắc ăn mừng của Al Owairan sau bàn thắng vào lưới Bỉ.
Rắc rối xảy đến dồn dập. Sau khi nhận cảnh cáo vì tự ý rời đội bóng chủ quản để sang Morocco nghỉ dưỡng, Al Owairan bị bắt gặp sử dụng đồ có cồn khi ở cùng một nhóm phụ nữ trong tháng ăn chay Ramadan. Một hành động không thể chấp nhận với người Hồi giáo và hình phạt tù (khoảng 6 tháng) cùng án cấm chơi bóng một năm được đưa ra. Mức phạt được cho là khá nặng, một phần bởi chính sự nổi tiếng của cựu cầu thủ Al-Shabab.
"Tất cả người dân Saudi Arabia đều phải tuân theo pháp luật, đối với những ngôi sao thì càng cần thiết hơn. Bởi họ cần là hình mẫu tốt đẹp để làm gương". HLV Ahmed Alharbi của Saudi Arabia vào thời điểm đó phát biểu.
Sau án phạt, dù vẫn tiếp tục nghiệp quần đùi áo số, Al Owairan không thể tìm lại phong độ và thấm thía bài học về sự giữ mình khi ở đỉnh cao.
Saudi Arbia có vé vào ba vòng chung kết World Cup tiếp theo từ 1998 đến 2006 nhưng họ đều bị loại ở vòng bảng. Thành tích cũng khá khiêm tốn với chỉ hai hòa và bảy thua.
Vì thế, hành trình tuyệt diệu của "chim ưng xanh" tại World Cup 1994 được cất ở một vị trí quan trọng trong tâm trí của mọi người dân Ả Rập.
Dù vậy, tất cả đã đi vào quá khứ. Trước ngày hội bóng đá ở Nga, một lứa cầu thủ tài năng mới của Saudi Arabia đã được định hình. Bao gồm nòng cốt những thành viên đến từ Al-Hilal (Á quân AFC Champions League 2017), Al-Ahli cũng như một vài ngôi sao có tiếng tại quốc tế, có thể kể đến Salem Al-Dawsari (Villarreal), Fahad Al-Muwallad (Levante) hay Yahya Al-Shehri (Leganes).
Và sau 12 năm vắng bóng, tại World Cup 2018, đoàn quân của HLV Juan Antonio Pizzi sẽ có mục tiêu duy nhất, đó là mang những ký ức ngọt ngào tại Mỹ trở lại xứ bạch dương.
Saudi Arabia sẽ mang đội hình toàn những cầu thủ đang chơi trong nước tới World Cup 2018.