Trong thời gian dài, Premier League được coi là một thế giới riêng biệt để trở thành thách thức lớn cho mọi HLV. Bạn có thể thành công ở bất kỳ đâu, nhưng tại xứ sương mù, chưa chắc.
Đó là lý do người Anh đã rất hả hê khi Pep Guardiola, chiến lược gia xuất sắc nhất Lục địa già khi thu gom 21 danh hiệu trong vòng 7 năm ngắn ngủi, bao gồm 2 chức vô địch Champions League và 6 lần lên ngôi ở La Liga và Bundesliga, thất bại thảm hại trong mùa đầu tiên ở Premier League. Để rồi người đàn ông kiêu ngạo này cuối cùng, trong phòng họp báo ủ rũ cúi đầu, thừa nhận giải đấu của nước Anh thực sự rất khó khăn.
Và thời gian trôi đi. Cho đến hôm nay, vẫn trong phòng họp báo, Guardiola kiêu ngạo như ông có thể, sau đó vui vẻ cười đùa. Và ông nói rằng tại sao lại là "ăn 4", trong khi Man City đã giành Community Shield? Vậy thì lẽ ra phải là "ăn 5", trong trường hợp đội bóng của ông chiến thắng ở mọi đấu trường còn lại.
Pep đã thành công trong việc chinh phục nước Anh, để hướng tới chinh phục cả thế giới.
Sao cũng được, đã không còn tranh cãi nào nữa về khả năng của Pep sau khi đăng quang và tàn phá mọi kỷ lục mùa trước. Ông ta đã khiến bóng đá Anh tâm phục khẩu phục và bây giờ, lại buộc xứ sương mù phải trầm trồ thêm lần nữa khi thẳng tiến tới chiến tích vô tiền khoáng hậu: ăn 4, hay ăn 5 theo cách hiểu của Pep, trong một mùa giải.
Trong quá khứ Guardiola đã từng ăn 3, giành đồng thời Champions League, La Liga và Copa del Rey trong mùa 2008/09. Nếu Tây Ban Nha có thêm Cúp Liên đoàn (League Cup) như ở Anh, hẳn ông cũng cho nó thêm vào bộ sưu tập.
Tuy nhiên phần lớn đều cho rằng chiến tích ấy thuộc về Lionel Messi, không phải Pep. Hay nói theo kiểu của Jose Mourinho, mọi đội bóng đều sẽ là nhà vô địch nếu có thiên tài người Argentina trong đội hình.
Man City bây giờ không siêu sao, nhưng được dẫn dắt bởi một HLV siêu sao.
Ở Man City không có Messi. Cũng chưa có ngôi sao nào ở đẳng cấp thế giới như Thiery Henry, Xavi và Iniesta. Đó là tập hợp những tài năng trẻ trung, đầy khao khát và đang trên đường khẳng định mình. Nhưng phía trước họ là cột mốc vĩ đại. Và nó đã ở rất gần.
Vào tháng 5, Man City sẽ chơi trận chung kết Cúp FA với Watford, đối thủ họ toàn thắng ở mọi đấu trường kể từ năm 2013. Tại Premier League, đội quân của Pep vẫn đang dẫn đầu với 1 điểm nhiều hơn Liverpool sau khi thu về trọn vẹn 24 điểm ở 8 trận đấu từ tháng 2.
Khó nhằn nhất có lẽ là Champions League. Và đây cũng là mặt trận khiến Pep mua lấy ánh mắt hoài nghi. Lần cuối cùng ông đăng quang ở châu Âu là năm 2011, khi còn dẫn dắt Barca và với sự trợ giúp đắc lực của Messi. Còn sau đó, với Bayern, Guardiola chỉ có thể vào đến bán kết. Man City tệ hơn, với 1 lần bị loại ở vòng 1/8 và một, dừng bước ở tứ kết.
Mới đây Pep nói rằng ông trở thành nạn nhân của chính mình. 2 chức vô địch Champions League cùng 1 mùa giải ăn 3 trở thành tiêu chuẩn để đánh giá, và bất cứ khi nào ông không đạt được thành tích tương tự đều bị coi là thất bại. Theo góc nhìn ấy, Pep đã thất bại trong cả 5 mùa giải trước.
Không bao giờ hài lòng với những gì đã đạt được, Pep Guardiola luôn đề ra những mục tiêu phi thường.
"Với định kiến như thế, tôi liệu thể nói gì ngoài việc chấp nhận thách thức và tiến bước?", Pep cho biết. Và ông cùng Man City sẽ vượt qua Tottenham ở tứ kết, tiếp tục đánh bại Juventus (hoặc Ajax) ở bán kết rồi bước lên bục vinh quang sau khi đả bại một trong các đối thủ MU, Barcelona, Liverpool ở chung kết? Một kỷ nguyên chói lọi sẽ mở ra, và Man City thống trị thế giới? Đồng thời Pep cho cả thế giới thấy ông là một đấng toàn năng, chinh phục mọi thứ mà không cần Messi?
Câu trả lời là hoàn toàn có thể. Andy Hinchcliffe, cựu hậu vệ Man City trong thập niên 1980 tán dương Pep đã biến Man City thành Roger Federer trong bóng đá, vượt trội và kiểm soát tất cả để rồi đánh bại đối thủ mà không đổ một giọt mồ hôi.
Vào năm ngoái, ở tuổi 37, Federer đã thâu tóm 3 danh hiệu Grand Slam. Và anh chia sẻ, "trong một thời gian dài đã luôn nghĩ về việc sẽ thế nào nếu vô địch một lần nữa, để càng ngày khao khát càng bùng lên mãnh liệt".
Pep hẳn cũng tương tự, với mối bận tâm về danh hiệu Champions League cùng cú ăn 4, à không, theo ông, phải là cú ăn 5.