Trước trận đấu quan trọng ảnh hưởng trực tiếp đến cơ hội đi tiếp của đội tuyển tại Asian Cup 2019, nhiều người lo lắng cho các chàng trai áo đỏ nhiều hơn một chút. Ngoài sự chênh lệch về thể hình, kinh nghiệm so với đội bạn, người ta lo ngộ nhỡ lại thất bại, các cầu thủ sẽ phải đối diện dư luận như thế nào.
Nỗi lo này sở dĩ đến từ những câu chuyện bên lề sau trận đấu đầu tiên tuyển Việt Nam tại Asian Cup 2019. Các tuyển thủ đã chơi một trận ngang ngửa với tuyển Iraq, đội bóng đang xếp trên Việt Nam 12 bậc theo bảng xếp hạng FIFA. Chia sẻ sau trận đấu, các cầu thủ đều khẳng định đã chiến đấu hết mình!
Bỏ qua những buồn bã, tiếc nuối, fan xót xa khi thấy Duy Mạnh rời sân vận động với vết thương trên mặt còn rớm máu, lo lắng cho Hồng Duy bị giẫm lên cánh tay mà vẫn lăn xả chiến đấu đến khi trọng tài chưa thổi hồi còi mãn cuộc.
Trong những video livestream sau trận đấu, comment nhảy như "tên bay đạn lạc" để hỏi phóng viên ở UAE rằng các cầu thủ đang cảm thấy thế nào, họ có buồn không, có ai bị đau không. Từ Việt Nam, những người xem bóng đá qua màn ảnh nhỏ chỉ biết nhờ người đang có mặt trực tiếp tại sân Zayed Sports City (Abu Dhabi, UAE) gửi lời động viên các tuyển thủ.
Hãy nhìn những cố gắng của các cầu thủ để động viên, cổ vũ họ khi gặp khó khăn. Ảnh: Hiếu Lương.
Thế nhưng, những chiến binh vừa chiến đấu đến đổ máu trên sân cỏ lại bị lôi vào những cuộc tranh luận tiêu cực bùng nổ trên mạng xã hội. Cuộc khẩu chiến qua bàn phím với những lời lẽ cay nghiệt, chua chát quá đỗi nặng nề nhắm vào Văn Lâm, Đức Chinh, Hồng Duy, Duy Mạnh... khiến ta phải thở dài.
Thủ thành Văn Lâm có đứng sai vị trí không? Nếu Hồng Duy không phạm lỗi thì sẽ không có quả phạt, không có bàn thua; tiền đạo Đức Chinh thi đấu thế nào mà nhiều trận vào sân không ghi nổi một bàn thắng?... Phải chăng, kì vọng với những cầu thủ ấy đã trở nên quá lớn để khi không đạt được mong muốn, người ta đổ lỗi, chà đạp lên sự nỗ lực, quên đi quá trình phấn đấu của các chàng trai ấy bấy lâu nay.
Nói về mặt trái của sự nổi tiếng, một cầu thủ có vóc dáng "bé hạt tiêu" của đội tuyển từng tâm sự với những lời lẽ bất lực thế này: "Truyền thông, mạng xã hội đôi khi chỉ thấy một mà nói thành mười. Rồi chuyện chuyên môn trên sân cỏ thì ít đề cập, chỉ thấy nói những chuyện riêng tư, yêu đương dù chẳng phải chuyện của mình. Khi bị phán xét, chúng em chọn cách im lặng. Người tin mình thì luôn tin mình, người muốn tin những gì họ tự nghĩ ra thì mình không thay đổi được".
18 trận bất bại của tuyển Việt Nam đã chấm dứt bằng cú ngã trước Iraq ngay đầu năm mới 2019. Phải chăng những thành tích từ U23 châu Á, ASIAD 18 và AFF Cup 2018 đem đến cho người hâm mộ một tâm thế mới khi xem và cổ vũ bóng đá: Cứ ra sân là phải thắng! Vậy nên một số người cảm thấy hụt hẫng quá chừng khi chứng kiến đội bóng thua tức tưởi ở phút 90.
Một lần trò chuyện với người viết, chàng tuyển thủ "điệu" nhất tuyển Việt Nam đã chia sẻ rằng: "Dường như, việc vô địch AFF Cup đã là điều hiển nhiên phải thế nên niềm vui khi vô địch mang lại cho mọi người có chút ngắn ngủi". Đó có phải là một trong những lý do khi chỉ vừa thất bại, một số người đã chọn cách chỉ trích đội tuyển khi hành trình tại Asian Cup 2019 vẫn còn tới 2 trận đấu nữa?
Người có chuyên môn đều nhìn nhận được, cú sút phạt của Ali Adnan quá đẳng cấp và việc Văn Lâm không cản phá thành công là điều có thể thông cảm hơn là chỉ trích. Ảnh: Internet.
Chiều qua 11/1, trong buổi ra mắt cuốn sách viết về đội tuyển Việt Nam với tựa đề "Việt Nam vô địch", có một phóng viên đã đặt câu hỏi như thế này: "Nếu chỉ nói về chiếc cúp vàng và ngôi vô địch, độc giả sẽ được nhìn thấy hào quang. Vậy còn những khó khăn, vất vả trên con đường chinh phục đỉnh cao, làm sao để mọi người đều hiểu thấu cho các cầu thủ?".
Ta dễ dàng thấy những hình ảnh ấn tượng khi người dân Việt Nam thâu đêm đi bão, cờ hoa rợp trời sau những chiến thắng của U23 Việt Nam, Olympic Việt Nam hay đội tuyển Việt Nam. Nhưng câu chuyện về những người hâm mộ luôn đồng hành cùng các cầu thủ khi họ thất bại, gặp nhiều khó khăn, chưa thấy ai đưa vào sách vở.
Sau 12 năm vắng bóng, chúng ta lại được nghe Quốc ca Việt Nam trên đấu trường châu lục bằng tất cả niềm tự hào, tình yêu sâu sắc với Tổ quốc. Những "chiến binh sao vàng" ấy xứng đáng được yêu thương, khích lệ hơn là những lời chỉ trích, phán xét. Và sẽ thật đẹp nếu sự hâm mộ, tình yêu bóng đá luôn đi cùng với sự bao dung những đôi chân trên sân cỏ.
Tối nay, nếu Việt Nam thua Iran, xin đừng quay lưng với những chàng trai đang hát vang Quốc ca Việt Nam ở đấu trường châu lục.
Bạn nên quan tâm