Như một thói quen, MU luôn khởi đầu trận đấu một cách tồi tệ. Nhưng tại St Mary thì quá khủng khiếp, với 2 bàn thua chóng vánh trong vòng 20 phút trước một đội bóng có hàng công cực tệ và được dẫn dắt bởi một cầu thủ 18 tuổi (Michael Obafemi) lần đầu ra mắt Premier League.
Dĩ nhiên vẫn là một câu chuyện cũ về chất lượng phòng ngự. Mỗi khi Southampton có bóng, MU rất nhanh chóng tập trung rất đông quân số trước mặt De Gea, nhưng hoàn toàn vô tổ chức. Họ như những đứa trẻ chạy theo trái bóng, hoảng loạn và không lý trí. Vì vậy luôn có rất nhiều khoảng trống lộ ra để đối thủ dễ dàng thâm nhập.
Ở bàn thắng đầu tiên, đã có tới 8 cầu thủ MU làm nhiệm vụ ngăn cản 4 cầu thủ Southampton. Nhưng bằng cách nào đó Nathan Redmond vẫn len lỏi giữa họ và Obafemi, người mới hôm trước còn ở Học viện Soton, nhanh chân chuyền cho Stuart Armstrong mở tỷ số.
Mourinho không có một kế hoạch nào cụ thể cho chuyến làm khách ở St Mary.
Tại St Mary, MU ra sân với 5 hậu vệ, bao gồm Ashley Young bên phải, Luke Shaw bên trái và ở giữa là Phil Jones, Nemanja Matic cùng Scott McTominay. Chưa hết, Maroune Fellaini, Paul Pogba và Ander Herrera chơi rất thấp.
Nếu chừng đó vẫn chưa đủ, như đã thấy, khá thường xuyên Marcus Rashford cùng Romelu Lukaku cũng lùi sâu để tranh cướp và hỗ trợ phòng ngự. Trong một lần như vậy, Rashford phạm lỗi, dẫn đến pha đá phạt thành bàn của Cedric Soares.
Việc MU bị dẫn trước, kể cả 2 bàn, không có gì đáng ngạc nhiên. Điều đáng nói ở đây là cách tiếp cận trận đấu vô cùng khó hiểu. Họ chơi mà không có kế hoạch, cả trong phòng ngự lẫn tấn công. Thụ động và hỗn loạn.
MU dễ dàng để thủng lưới 2 bàn liên tiếp chỉ trong vòng 20 phút đầu tiên.
Trước giờ khai cuộc, Jose Mourinho nói với BT Sport, rằng ông "vẫn chưa có ý tưởng nào cho trận đấu". Lý do vì ông "muốn có Nemanja Vidic, một trung vệ nhưng chỉ có Nemanja Matic, một tiền vệ". Và rằng "Smalling bị đau ngón chân, Eric Bailly gặp vấn đề với lưng, Marcos Rojo chỉ mới tập luyện trở lại còn Lindelof dính chấn thương nặng".
Tóm lại, MU gặp khủng hoảng ở vị trí trung vệ và Mourinho buộc phải đối phó bằng cách chơi với sơ đồ 5-3-2, với 2 trong số 3 trung vệ là tiền vệ.
Tuy nhiên nhìn vào những gì đã xảy ra, nó giống như màn kể khổ của HLV người Bồ Đào Nha với Phó Chủ tịch điều hành Ed Woodward đang ngồi trên khán đài. Ông ta không sẵn sàng chi tiền vào tháng tới và Mou trực tiếp cho thấy, MU đang khốn khổ vì thiếu trung vệ giỏi.
Nhưng cũng trên khán đài, ít nhất một người sẽ không đồng ý với Mourinho. Đó là Sir Alex Ferguson. Trong những mùa cuối dẫn dắt MU, Fergie rất nhiều lần phải đối phó với tình trạng thiếu hụt trung vệ vì các chấn thương liên miên của Rio Ferdinand, Nemanja Vidic, Jonny Evans, Phil Jones và Chris Smalling.
Phút chói sáng của Rashford, Lukaku và Herrera đã cứu MU khỏi một thất bại ê chề.
Thay vì than vãn và làm rối tung đội hình để ép ông chủ chi tiền, Sir Alex cố gắng vá các lỗ hổng bằng Darren Fletcher, Michael Carrick hoặc các cầu thủ trẻ chờ đến khi bão tan. Trong mọi trường hợp, MU luôn giữ được kết cấu vững chắc. Nó rất khác so với đội bóng hiện tại của Mourinho, một chiến lược gia nổi tiếng phòng ngự.
MU xứng đáng nhận lấy một thất bại ở St Mary. Thế nhưng khá kỳ lạ, họ bỗng nhiên 2 lần đưa bóng vào lưới. Không xuất phát từ một sự tinh chỉnh chiến thuật, chỉ đơn giản là các khoảnh khắc lóe sáng của Rashford giúp Lukaku và Herrera lần lượt lập công. Được cứu rỗi, Quỷ đỏ cũng chẳng mong muốn gì hơn. Họ chậm rãi để thời gian chết dần và ra về với 1 điểm.
Nhạt nhẽo và tầm thường, thiếu chắc chắn và không nhiều khao khát, MU chỉ mang đến sự chán chường và cũng không cung cấp dấu hiệu sáng sủa nào về tương lai. Họ chỉ đang cố để tồn tại, trong tiếng rên rỉ sầu não không biết đến bao giờ mới chấm dứt của Mourinho.