Trong buổi họp báo ra mắt với tư cách HLV Tottenham, Jose Mourinho đã nói nhiều về những bài học được rút ra và tự tin sẽ không lặp lại những sai lầm trong quá khứ.
Tuy nhiên, những gì Mou nói, như việc bảo rằng ông "đủ khiêm tốn để nhìn nhận, phân tích mọi thứ đã xảy ra trong cả sự nghiệp", liệu có đáng tin? Than ôi, câu trả lời là không. Mou có cái tôi đủ lớn để gây dựng danh tiếng của mình. Vì vậy rất khó thể ông ta thay đổi, và nhận sai.
Nếu Mourinho rút ra các bài học ở Real, hẳn đã không nhận kết cục cay đắng trong nhiệm kỳ 2 dẫn dắt Chelsea. Và nếu ông phân tích kỹ lưỡng những gì diễn ra tại cả hai đội bóng trên, chắc chắn không bị M.U sa thải chỉ 12 tháng sau khi ký hợp đồng mới.
Tổng kết lại thời gian Mourinho dẫn dắt Real, Chelsea và M.U, có thể kết luận rằng HLV người Bồ ngày càng hoang tưởng. Ví dụ, ông luôn nghĩ rằng có một âm mưu chống lại mình từ trong phòng thay đồ, dẫn đến việc các ý đồ chiến thuật bị rò rỉ ra ngoài.
Đó là khi Mou hét lên "có một con chuột trong căn phòng này, và tôi sẽ không dừng lại cho đến khi tìm ra nó" như tiết lộ của cựu thủ môn của Real, Jerzy Dudek. Đó là khi ông nói mình "đang bị phản bội" trong những ngày cuối tại Chelsea, và lặp lại lần nữa khi ở M.U.
Sự độc đoán và cay nghiệt của Mourinho ngày càng thấy rõ để sẵn sàng chỉ trích, dè bỉu, thậm chí làm nhục học trò một cách công khai. Chỉ trích là một phần triết lý của Mou, khiến thúc đẩy động của cầu thủ. Nhưng ông ta ngày càng lạm dụng nó và thản nhiên nói trước bàn dân thiên hạ, nó trở nên phản tác dụng, nhất là trong thời đại bùng nổ truyền thông. Cộng thêm việc chính trị hóa phòng thay đồ, sự hòa hợp biến mất, nhường chỗ cho những bất hòa, và bất mãn.
Mourinho là một người theo chủ nghĩa sùng bái cá nhân. Và cá nhân ở đây, không ai khác, là chính ông. Trong phòng làm việc của Mou tại M.U, rải khắp là những cuốn sách về ông, được in bằng tiếng Bồ Đào Nha mẹ đẻ, tiếng Anh, tiếng Pháp, Tây Ban Nha và cả tiếng Nhật. Ngoài ra là 4 chứng nhận Kỷ lục Guinness mà Mou đạt được. Nó giống như đền thờ chứng minh sự vĩ đại của ông. Ông ta không tin ai bằng tin chính mình.
Vì vậy triết lý của Mourinho thật ra rất đơn giản. Ông dẫn đầu, các cầu thủ theo sau, và họ giành chiến thắng. Thật ra ngay trong buổi họp báo ở Tottenham, Mou đã hàm ý điều đó thông qua việc trích dẫn câu nói của Kobe Bryant, rằng "tôi là người khó tính, nhưng tôi chỉ khó tính với những ai không chia sẻ triết lý của tôi".
Nói trắng ra, tuân theo Mou là bạn, chống lại Mou là thù. Hoặc theo cách diễn đạt của Dudek thì Mourinho luôn ngờ vực tất cả. Chỉ khi nào cảm thấy đối phương "nói chung một thứ ngôn ngữ, ông ta mới thay đổi thái độ và hành vi, trở nên gần gũi đáng ngạc nhiên".
Trong nửa đầu sự nghiệp, Mourinho luôn luôn đúng với 17 danh hiệu trong 10 năm. Nhưng nửa sau, tức 9 năm qua, phương pháp của Mou không hoạt động. Ông chỉ giành 8 danh hiệu, bao gồm 2 VĐQG và không Champions League nào. Đó không hề mang tính ngẫu nhiên.
Là một nhà lãnh đạo tối cao và độc đoán, sẽ thật khó tin nếu Mourinho thừa nhận sai lầm và sự lỗi thời để sau đó, rút ra bài học và làm mới mình.
Tại Tottenham vẫn là Mourinho của những ngày cũ. Và Mourinho đó, thành công đã là quá khứ.