Buổi sáng ngày 11/10/2017, một người đàn ông nhỏ bé bước vào trụ sở LĐBĐ Việt Nam. Ông là Park Hang-seo, một cái tên hoàn toàn xa lạ, không chỉ với người hâm mộ mà còn cả với các sếp ở LĐBĐ. Chỉ một tuần trước, họ cũng chưa từng nghe nói về ông.
Ít người nghĩ rằng, đó là thời khắc lịch sử. Và vị chiến lược gia đến từ Hàn Quốc, đất nước của những bộ phim nhiều nước mắt, của Gangnam Style, của BTS, sẽ thay đổi bóng đá Việt Nam mãi mãi.
Trong bộ vest đen và cà vạt đỏ, Park Hang-seo nói về việc "đưa bóng đá Việt Nam tiến lên", "mang niềm vui đến cho người hâm mộ" và "sẽ rời đi với tư cách một HLV thành danh ở Việt Nam". Ông đã không nói dối.
431 ngày kỳ diệu
Trong vòng 14 tháng, hay chính xác là 431 ngày, HLV tuổi 59 này đã đưa 95 triệu dân vào thế giới cổ tích, sống với những giấc mơ chưa khi nào có thật và chạm tay đến vinh quang hằng khao khát.
Chúng ta sẽ không bao giờ quên những ngày tuyết trắng ở Thường Châu, nơi các chàng trai U23 làm nên kỳ tích, lần đầu tiên vào đến chung kết ở giải đấu tầm châu lục: U23 châu Á.
Tại đó, họ đã chiến đấu đầy quả cảm với những gã khổng lồ, và giành những chiến thắng ngoạn mục đến khó tin. Tại đó, tất cả trở thành biểu tượng của ý chí quật cường, lòng dũng cảm và thái độ không bao giờ từ bỏ. Chỉ đến khi kết thúc họ mới ngừng suy nghĩ về chiến thắng và thôi đổ máu. Tại đó, họ phất cao lá cờ với niềm tự hào và lòng yêu nước, truyền cảm hứng cho cả dân tộc đang từng ngày tiến về phía trước.
Chúng ta không bao giờ quên chiến tích ở ASIAD, nơi tuyển Olympic quật ngã Nhật Bản, nhà vô địch 2010 và sau này sẽ trở thành Á quân 2018, để rồi trở thành một trong bốn đội mạnh nhất châu lục. Đây cũng là lần đầu tiên Việt Nam đi xa đến vậy.
Và dĩ nhiên rồi, chúng ta mãi không bao giờ quên buổi tối lung linh ở Mỹ Đình ngày 15/12, khi tuyển Việt Nam trở thành nhà vô địch AFF Cup. Thêm lần nữa, lại là lần đầu tiên, sau 10 năm dài đằng đẵng với quá nhiều hy vọng và thất vọng. Một mốc son chói lọi, khắc sâu vào lịch sử.
Người tái tạo "Những ngôi sao Vàng"
Nếu như ở Thường Châu chúng ta thua tức tưởi trong trận chung kết, để những giọt nước mắt lăn dài trên má, ở Indonesia chúng ta buộc phải dừng chân ở bán kết trong tiếc nuối, thì bây giờ, tất cả đã được bù đắp bởi chiếc Cúp thật sự, vinh quang thật sự.
Không còn là niềm mơ ước hay mơ mộng viển vông, tuyển Việt Nam đã chiến thắng xứng đáng. Bất kỳ ai, với là quốc kỳ trong tay, có thể ưỡn ngực kiêu hãnh mà nói, chúng ta là đội bóng tốt nhất, và mạnh nhất. Chúng ta là Vua.
Tất cả những kỳ diệu này được tạo nên bởi HLV Park Hang-seo.
Trong một thời gian ngắn, ông già sắp bước sang tuổi lục tuần đã thay đổi toàn diện tuyển Việt Nam, từ tư duy chơi bóng, nền tảng thể chất đến tâm lý thi đấu. Ông biến những cầu thủ dễ tổn thương trước áp lực thành các chiến binh dũng mãnh, bản lĩnh và can trường. Ông truyền cho họ niềm tin vào năng lực bản thân, thúc đẩy họ dám ước mơ và luôn nghĩ về chiến thắng.
Với HLV Park Hang-seo, Việt Nam cũng không còn ngây thơ và chơi bóng theo cảm xúc. Họ trở nên khôn ngoan, ra sân với trái tim nóng cùng cái đầu lạnh, giăng bẫy và ép đối phương sập bẫy, cũng như thoát ra khỏi áp lực một cách tài tình.
Không hề khoa trương, lần đầu tiên chúng ta đã chơi như một đội bóng lớn để luôn kết thúc trong tư thế người chiến thắng. Và mỗi khi ấy, người đàn ông nhỏ bé với đôi môi mím chặt lại lặng lẽ lùi lại phía sau.
Một huyền thoại bất tử
HLV Park Hang-seo luôn đầy ắp năng lượng, giống như con sư tử không ngừng đi lại và gầm lên trên đường pitch nhằm truyền lửa cho đám học trò. Nhưng khi các cầu thủ ăn mừng bàn thắng, ông lại cố gắng bình tĩnh để giữ đôi chân họ trên mặt đất. Đến khi chiến thắng đã ở trong tay, và học trò ôm lấy nhau ăn mừng, ông sẽ ngắm nhìn họ từ xa, ở nơi nào đó đằng sau cabin huấn luyện.
Ngay cả lúc đứng trên bục vinh danh, được tạo ra bởi chính ông, HLV Park Hang-seo cũng không tiến lên phía trước. Ông chỉ giương cao chiếc Cúp khi các học trò thúc giục và đặt nó vào tay. Bước vào phòng họp báo, ông không nói về mình, mà gửi lời cảm ơn tới các cầu thủ, nói rằng "chiến thắng nhờ mồ hôi và nước mắt của họ".
Dù cố thu mình lại, các học trò vẫn luôn tìm thấy ông. Họ dành cho người thầy vĩ đại cái ôm thể hiện sự biết ơn, tung ông lên bởi trong mắt tất cả, ông là một người hùng.
Dĩ nhiên rồi, nhưng không chỉ là người hùng, từ giờ phút này HLV Park Hang-seo đã là một huyền thoại bất tử. Ông mang lại quá nhiều, làm được quá nhiều cho đất nước hình chữ S.
Nhờ ông, chúng ta thoát khỏi mặc cảm tự ti bấy lâu, biết rằng mình luôn có cơ hội chiến thắng nếu nỗ lực nhiều hơn. Nhờ ông, chúng ta được đắm mình trong men say hạnh phúc. Và nhờ ông, chúng ta khiến cả thế giới phải ghen tỵ, ao ước được trở thành một phần của bữa tiệc hoành tráng có một không hai.
Một người Việt chính hiệu
"Quê hương tôi là Hàn Quốc, cha mẹ và Tổ quốc của tôi, nhưng tôi mang theo trên ngực mình quốc kỳ Việt Nam, tôi muốn giành chiến thắng cho Việt Nam". Bạn không bao giờ được nghi ngờ về tuyên bố của HLV Park Hang-seo.
Ông luôn bước ra với chiếc áo mang quốc kỳ Việt Nam, hiểu rõ ý nghĩa của ngôi sao vàng năm cánh và đặt tay vào nó khi quốc ca được cử hành. Trong mọi lúc, ông luôn nghĩ về hai chữ Việt Nam, xin lỗi sau mỗi thất bại và không bao giờ quên cầu nguyện để chiến thắng, qua đó "mang niềm vui đến cho người hâm mộ".
Đã từng tuyên bố đầy tự hào "tôi là người Việt" khi dẫn dắt U23 ở Thường Châu, HLV Park Hang-seo thực sự coi mình là người Việt trước khi ông thích phở, nước mắm và tình cảm với nước Việt ngày một lớn dần lên qua những buổi sáng dắt cún cưng đi dạo.
Tất nhiên, 95 triệu người dân Việt Nam cũng yêu ông và coi ông là người Việt từ lâu rồi, như các cầu thủ gọi ông là "bố Park", hạnh phúc khi ông ngả vào người họ để tìm kiếm vài phút chợp mắt, hoặc âu yếm họ theo cách của người cha đối với con.
Tại sao có thể không yêu người đàn ông này được cơ chứ. Chúng tôi thật sự rất yêu ông, thầy Park. Và một lần nữa, xin cảm ơn ông vì tất cả những điều tuyệt vời này, cũng như những điều tuyệt vời sắp tới.