*Sport5 xin gửi đến độc giả những đánh giá của cựu danh thủ Marcel Desailly về cặp đấu giữa Pháp và Argentina tại vòng 16 đội*
Rất nhiều người đã nhắc đến sự đi xuống của các ông lớn tại kỳ World Cup năm nay. Và tin tôi đi, tôi hiểu rất rõ điều này.
Năm 2002, chúng tôi bước vào ngày hội bóng đá tại Nhật Bản và Hàn Quốc với tư cách nhà vô địch. Trước đó, Pháp cũng lên ngôi châu Âu năm 2000 cùng lối đá mạnh mẽ và giàu sát thương. Đội tuyển đến World Cup năm ấy cùng với Thierry Henry, David Trezeguez và Djibril Cisse, ba vua phá lưới tại Anh, Italy và Pháp nếu tôi nhớ không nhầm.
Chúng tôi được đánh giá là ứng viên số một và nhìn vào bảng đấu, bao gồm Senegal (đội có lần đầu dự World Cup) và Uruguay cùng Đan Mạch, đa số cho rằng Pháp sẽ chẳng tốn một giọt mồ hôi để đi tiếp. Thế nhưng, thảm họa đã xảy ra, chúng tôi rời giải ngay từ vòng bảng, không ghi nổi một bàn thắng. Kết quả thật tồi tệ.
Marcel Desailly thất vọng khi đội nhà bị loại ngay từ vòng bảng World Cup 2002.
Việc vắng mặt ngôi sao Zinedine Zidane, người bị chấn thương ngay truốc giải và chỉ có thể trở lại ở lượt đấu cuối có thể là một nguyên do. Nhưng thực tế, chúng tôi đã phá hỏng mọi thứ từ trước khi anh ấy trở lại. Có thể các bạn đã quên và tôi xin gợi về. Trận đầu tiên Pháp đã thua Senegal 1-0, cú sốc rất lớn. Với tư cách nhà vô địch thế giới, một thất bại kiểu đó khiến toàn đội hoài nghi về mọi thứ.
Tôi là đội trưởng tại giải năm đó và sớm nhận ra những bất ổn sau trận mở màn. Chúng tôi đã có những cuộc họp nội bộ để xóa đi không khí u ám, nhằm tìm lại sự tự tin đồng thời sửa chữa sai lầm. Nhưng không thể. Có lẽ áp lực phải bảo vệ ngôi vương đã khiến các cầu thủ có tâm lý sợ thất bại và đánh mất đi bản sắc.
Chiến thắng World Cup lần thứ hai liên tiếp là nhiệm vụ vô cùng khó khăn - hãy nhìn vào Tây Ban Nha năm 2014 và tuyển Đức vừa qua, những ông vua mất ngai ngay ở vòng bảng. Điều này tương tự như một tay chơi tennis, luôn run rẩy trước điểm số quyết định. Còn trong bóng đá, nỗi sợ có thể xâm chiếm và hủy hoại phẩm chất vốn có của mọi chân sút.
Với Argentina, một ứng viên từ trước giờ bóng lăn, mọi thứ có chút khác biệt. Sẽ khó cho tôi khi đề cập tới những vấn đề mà La Albiceleste đang đối mặt bởi tôi sẽ phải chỉ trích Messi.
Cậu ấy được kỳ vọng sẽ dẫn lối đội nhà tới chiến thắng nhưng lại sút hỏng quả penalty trong trận đấu với Iceland và tạo ra sự thất vọng. Dù bàn thắng vào lưới Nigeria rất tuyệt, sự thật là họ chỉ cách ngưỡng cửa bị loại có vỏn vẹn 5 phút.
Messi và các đồng đội đang có màn trình diễn kém thuyết phục ở World Cup 2018.
Chúng ta đều biết Messi là một sản phẩm ưu tú của Barcelona nhưng ở Argentina hiện tại, thật khó để tỏa sáng vì cậu ấy đang ở trong một mớ hỗn độn. Đội bóng Nam Mỹ đang thiếu một điều gì đó, niềm tin và sự đoàn kết chăng?
Có rất nhiều sát thủ trên hàng công, nhưng Argentina lại không là môi trường thuận lợi để họ tỏa sáng . Nhìn cách La Albiceleste tổ chức, đủ biết thầy trò HLV Sampaoli đang gặp khó. Vấn đề nằm ở tinh thần? Cũng có thể là hệ thống.
Argentina không thể mãi coi áp lực thành công từ thời Maradona là lý do cho những màn trình diễn tồi tệ. Họ đã có nhiều thời gian để làm quen với điều đó. Quan trọng hơn, đội hình của những vũ công Tango có không ít cầu thủ đang chơi tại những đội hàng đầu thế giới, các cái tên hẳn đã quen với sức ép.
Việc đội nhà xếp bét bảng trước lượt đấu cuối là điều khó chấp nhận với người hâm mộ Argentina. Nhưng nếu theo dõi toàn bộ hành trình của thầy trò HLV Sampaoli, điều này không hề bất ngờ. Họ gặp vô vàn khó khăn để vượt qua vòng loại và từng thua 1-6 trước Tây Ban Nha hồi đầu năm.
Argentina đã sa sút trong thời gian dài và trường hợp của họ không giống Tây Ban Nha vào năm 2010 - đội bóng đã thua trước Thụy Sĩ trận mở màn nhưng vẫn lên ngôi ở World Cup tại Nam Phi.
Tôi vẫn nhớ về đội hình Argentina vô địch tại World Cup 1978 với Mario Kempes, Osvaldo Ardiles, sau đó 8 năm là Jorge Burruchaga, Jorge Valdano và Maradona. Argentina hiện tại rất khó để sánh với hai thế hệ vàng trên, minh chứng là sự nhạt nhòa của họ ở vòng bảng World Cup.
Niềm vui của Maradona sau ngôi vương tại Mexico 1986.
Trên tư cách một cổ động viên Pháp, tôi nhận thấy việc chạm trán với Argentina dễ dàng hơn Croatia, một tập thể đang có phong độ cực cao. Tất nhiên, việc lách qua khe cửa hẹp ở vòng bảng có thể dem lại sự tự tin cho Messi cùng các đồng đội nhưng tôi nghĩ rằng tuyển Pháp vẫn có đội hình cân bằng hơn.
Đến trước vòng knock-out, Les Bleus mới chỉ chạm trán với Australia, Peru và Đan Mạch, những đội cửa dưới và không dám đẩy cao đội hình. Đối đầu với Argentina sẽ là một trải nghiệm khác, tuy nhiên, đội có đủ các nhân tố để chơi phòng ngự phản công trong trường hợp cần thiết.
Tôi sẽ chờ đợi trận đấu diễn ra vào ngày mai để xem những dự đoán của mình có chính xác hay không.
Xin cho tôi thêm chút thời gian, tôi muốn đề cập về Panama. Tôi không tán đồng với ý kiến cho rằng nên loại những đội bóng nhỏ như Panama khỏi giải đấu. Đúng, họ đã để tuyển Anh ghi vào lưới 6 bàn và đôi khi có các tình huống phòng ngự giống môn vật tự do. Nhưng hãy nhìn vào niềm vui sau bàn thắng đầu tiên của họ.
Bạn chắc chắn sẽ bật cười khi chứng kiến các cổ động viên Panama nhảy và hát hò sau bàn thắng của Felipe Baloy. Cảm xúc đó không tuyệt vời sao. Với tôi, World Cup dành cho tất cả.
Các cặp đấu tại vòng 16 đội World Cup 2018.
Bạn nên quan tâm