"Bạn có thể là một đội bóng giàu có và sở hữu rất nhiều ngôi sao lớn, nhưng xin lỗi, tiên không thể mua được đẳng cấp", Jose Mourinho nói sau khi bộ phim tài liệu "All or Nothing" kể về hậu trường Man City lên sóng.
Ông ta đã đúng. Tiền không mua được đẳng cấp. Tuy nhiên, tiền có thể tạo dựng đẳng cấp. Pep Guardiola đã chứng minh điều đó.
Kể từ khi tiếp quản Man City, HLV người Tây Ban Nha đã tiêu tốn nửa tỷ bảng (chính xác là 502,5 triệu) cho mua sắm cầu thủ, nhiều hơn bất kỳ ai khác. Nhưng nó đã được chi tiêu đúng chỗ, để giờ đây, nửa xanh thành Manchester là một thế lực ghê gớm mà ở Premier League, không đội bóng nào sánh kịp.
MU vừa gục ngã trước một Man City quá tốt so với họ.
Không chỉ đứng đầu giải đấu về mặt điểm số, họ còn tốt trên mọi khía cạnh. Vào năm ngoái Man City đã lập kỷ lục về số bàn thắng (106, bình quân 2,7 bàn/trận). Bây giờ sức mạnh tàn phá của họ còn khủng khiếp hơn với 36 bàn, tức 3 bàn/trận. Đội quân của Pep cũng có sự cải thiện lớn về mặt phòng thủ, khi giữ sạch lưới 7 trận và chỉ nhận 5 bàn thua (0,4 bàn/trận, mùa trước là 0,7).
Còn đẳng cấp ư, hãy xem cách mà họ xử lý gọn ghẽ MU vào đêm Chủ nhật. Đại kình địch cùng thành phố được cho là sẽ gây ra muôn vàn rắc rối cho Man City, thực tế không bao giờ khiến chủ nhà phải lo lắng, sau đó thúc thủ 1-3. Đó là gì nếu không phải đẳng cấp?
Mourinho đã triển khai chiến thuật tương tự đã giúp MU ngược dòng chiến thắng 3-2 hồi tháng 4. Một suy nghĩ khá ngây thơ, bởi Man City đã tiến triển tới một cấp độ cao hơn.
Man City không cho MU một cơ hội và dễ dàng giành chiến thắng.
Ở trận derby thứ 177, các học trò của Pep dễ dàng có bàn mở tỷ số vào phút 12. MU trông có vẻ tốt hơn sau đó và sở hữu bóng nhiều hơn, song nó xuất phát từ việc Man City chủ động giảm nhiệt và nới lỏng hệ thống pressing.
Nhưng không như cách đây 6 tháng, khi thái độ tự mãn của The Citizens cho phép đối thủ quật khởi, lần này họ luôn làm chủ cuộc chơi. Ý định lên bóng của MU bị bẻ gãy từ trứng nước và các cuộc phản công không đủ mạnh để xuyên qua tấm chắn mang tên Fernandinho.
Ngay cả khi MU may mắn kiếm được quả penalty, không một ai cảm thấy đội bóng này sẽ làm nên kỳ tích. Bởi đơn giản, họ hầu như không thể chạm bóng. Cứ mỗi khi Quỷ đỏ hơi tự do một chút, Man City lập tức bủa vây và đẩy đối thủ sâu về phía lãnh thổ. Và ở thời điểm các cầu thủ áo xanh đột ngột tăng tốc, bàn thắng sẽ đến không mấy khó khăn.
Pep luôn giữ mọi thứ trong tầm kiểm soát.
Rất nhiều lần MU dựa vào may mắn để tạo nên điều kỳ diệu. Nhưng trước một Man City điềm tĩnh, tập trung và lạnh lùng, may mắn không có đất sống. Mọi thứ luôn trong tầm kiểm soát của Pep. Còn Mourinho hoàn toàn tuyệt vọng và không biết phải làm thế nào cho phải. Sự bất lực của ông cũng giống như khi các học trò của ông chôn chân lặng nhìn Raheem Sterling nhảy múa vào phút cuối.
Đẳng cấp không tự nhiên sinh ra, mà được tích lũy trong thời gian dài. Man City thiếu một lịch sử hoành tráng như MU, nhưng không có nghĩa họ không thể với tới hai chữ "đẳng cấp".
Nhất là vào lúc này, khi The Citizens gây dựng được yếu tố gây sợ hãi, khiến bất kỳ đối thủ nào cũng cảm thấy ngộp thở và bất an mỗi lần chạm trán. Rồi bước vào trận đấu, đội quân của Pep đưa phe đối lập vào ma trận các đường chuyền, thôi miên họ thông qua những vũ điệu ảo diệu cùng các chuyển động không ngừng, sau đó kết liễu theo cách tàn nhẫn nhất.
Nếu ai còn nghi ngờ đẳng cấp của Man City, cứ hỏi Mourinho. 90 phút tại Etihad chỉ củng cố thêm lời thừa nhận trước đó vài ngày của HLV người Bồ Đào Nha, rằng "The Citizens là cái gì đó mà không đội bóng nào có thể chạm tới".