Đương nhiên phải thế. Không gì khác ngoài chiến thắng đậm đà cho U22 Việt Nam. 6 bàn thắng, 3 điểm và ngôi đầu bảng B, một khởi đầu hoàn hảo cho đội quân của HLV Park Hang-seo, những người đang gánh vác sứ mệnh lịch sử: lấy Vàng.
Tuy nhiên, hãy khoan mừng rỡ và để dành sự hưng phấn. Hãy nhớ về Sea Games 21 cách đây 18 năm. Ngày hôm ấy tại Selangor, Malaysia, trong trận mở màn, chúng ta dễ dàng đánh bại Brunei với tỷ số 5-1. Nhưng sau đó thì sao, Việt Nam bị loại sớm khi thất bại cả 2 trận kế tiếp trước Indonesia và Malaysia. Trở về, HLV Dido phải trả giá bằng chính chiếc ghế của mình.
Và tương tự như trong quá khứ, Brunei vẫn quá yếu vào bây giờ. Ở trận đấu ở Binan, họ phải đợi đến phút 90+1 mới tung ra cú sút đầu tiên, và cũng là duy nhất, về phía khung thành U22 Việt Nam.
Không hề quá khi nói rằng tại Binan chiều thứ Hai, chỉ các chàng trai áo đỏ chơi bóng. Những gì đã xảy ra khiến bình luận "các học trò khiến tôi hài lòng vì họ tuân thủ chiến thuật rất tốt" của HLV Brunei, Aminuddin Jumat, gây ra sự ngạc nhiên lớn.
U22 Brunei tệ ở mọi mặt. Họ không thể đối phó với các pha xuống cánh của cầu thủ Việt Nam, luôn để lộ ra những khoảng trống chết người dù tập trung đông quân số, đồng thời cũng rất mong manh trong các tình huống chống đá phạt cố định.
Vì vậy, chúng ta nên ghi được nhiều bàn thắng hơn, thay vì chỉ có 6 lần làm tung lưới đối phương. U22 Việt Nam có thể đổ lỗi cho sự thiếu may mắn, như khi Tấn Tài đưa bóng chạm xà ngang hay 2 lần Việt Hưng dứt điểm dội xà ngang. Nhưng thực tế là U22 Việt Nam đã lãng phí vô số cơ hội tốt khác, từ cú sút phút 37 của Thái Quý, tình huống đối mặt thủ môn của Trọng Hùng đến pha bỏ lỡ mười mươi của Trọng Hoàng sau sai lầm của thủ môn Brunei.
Trước U22 Brunei, HLV Park Hang-seo đã giữ lại các trụ cột trên băng ghế dự nhằm giúp họ có thêm khoảng nghỉ sau thời gian dài cày ải khắp các mặt trận. Nhưng Sea Games 30 là một giải đấu ngắn ngày với lịch thi đấu dày đặc 5 trận chỉ trong 10 ngày.
Điều này đồng nghĩa sẽ không có một đội hình cố định. Những người ra sân chiều thứ Hai còn nhiều cơ hội khác. Và họ cần phải cải thiện rất nhiều kỹ năng dứt điểm. Nên nhớ rằng đối thủ tới đây, Lào, không phải đội bóng tệ. Sau đó sẽ là những trận đấu khó khăn hơn với Indonesia, Singapore và Thái Lan. Họ không đứng nhìn chúng ta nhảy múa như Brunei đã làm, mà hứa hẹn tạo nên bầu không khí nghẹt thở.
Những trận đấu đó đôi khi quyết định bằng một khoảnh khắc, và nếu muốn giành chiến thắng, U22 Việt Nam phải biết cách nắm lấy. Mọi sự lãng phí đều sẽ phải trả giá đắt, thậm chí bằng tấm vé vào bán kết.
Nếu như các tuyển thủ của chúng ta cần một nhân vật để truyền cảm hứng, không phải tìm đâu xa, hãy nhìn vào Hà Đức Chinh.
Chàng tiền đạo 22 tuổi vốn được biết đến với biệt danh "Chinh gỗ" sau quá nhiều lần lãng phí cơ hội, hoặc "Chinh đen" vì khiến đội tuyển bỏ lỡ các chiến thắng. Việc dứt điểm tồi khiến Chinh nhận vô số chỉ trích. Rất đông người hâm mộ không muốn thấy anh trong màu áo đội tuyển thêm lần nữa.
Đức Chinh bị loại khỏi ĐT Việt Nam thật. Và có thể cũng mất luôn suất đá chính ở U22 vào tay Tiến Linh. Thật khó chấp nhận một chân sút chỉ ghi 2 bàn tại V League 2019 với hiệu suất bình quân 600 phút cho mỗi lần nổ súng.
Nhưng trước Brunei là một Đức Chinh khác, không chỉ bởi cái đầu mới. Thi đấu năng nổ, chọn vị trí tốt, và quan trọng, mỗi khi Chinh ra chân là có bàn thắng. Sự chính xác, điềm tĩnh và kỹ năng kết liễu đối thủ của anh là miễn chê.
Cú poker đầu tiên trong sự nghiệp giúp U22 thẳng tiến ở Sea Games khiến người hâm mộ bắt đầu nhìn Chinh bằng con mắt khác. Và chắc chắn, anh đã ghi điểm trong lòng thầy Park, buộc HLV người Hàn Quốc phải cân nhắc khi lựa chọn đội hình xuất phát.
Nếu Đức Chinh tiếp tục phong độ này, và những người còn lại cũng dứt điểm như Chinh, giấc mơ Vàng sẽ không còn là giấc mơ với U22 Việt Nam.