Trong bộ phim A Bronx Tale phát hành năm 1993, nhân vật Lorenzo do Robert De Niro thủ vai đã nói một câu nổi tiếng: "Điều đáng buồn nhất trong cuộc sống là lãng phí tài năng, và những lựa chọn của bạn sẽ quyết định cuộc đời bạn mãi mãi".
Ở tuổi 37, Antonio Cassano thấm thía điều đó hơn bất cứ ai để rồi trong một lần phỏng vấn, nói rằng "Nếu không tự hủy hoại bản thân và có một cái đầu thông minh hơn, tôi đã có thể chơi bóng đến năm 60 tuổi và ở một hành tinh khác cùng với Lionel Messi hay Neymar".
Từ quận nghèo đói San Nicola, Cassano đã vươn mình thành ngôi sao sáng giá nhất thế giới và được kỳ vọng sẽ trở thành người Italia đầu tiên sau Roberto Baggio giành Quả bóng Vàng. Trên sân, anh có thể làm mọi thứ với trái bóng, thậm chí những điều mà ngay cả Messi cũng không thể, như lời ca ngợi của đồng đội cũ Leandro Cufre.
Thật đáng tiếc, Cassano không bao giờ giành được Quả bóng Vàng, thậm chí trong danh sách đề cử cũng không. Những khoảnh khắc tuyệt vời mà anh tạo ra rất ít, thay vào đó là sự thất vọng và tiếc rẻ khi chứng kiến "Viên ngọc quý của Bari" chạy trên sân. Cuối cùng, để sự chán nản không kéo dài thêm, Cassano giải nghệ ở tuổi 34.
Trong một thời gian dài, thứ được nhắc đến nhiều nhất chính là những đêm tiệc tùng trác táng, thú vui tình dục bệnh hoạn và thói ham ăn vô độ của Cassano, chứ không phải những màn trình diễn đẳng cấp cao.
Hầu hết các HLV đều khuyên các cầu thủ nói không với sex trước trận đấu. Như chiến lược gia kỳ cựu người Hà Lan Clemens Westerhof giải thích, "bình thường thì không sao, nhưng các cầu thủ có xu hướng nghĩ về chuyện ấy cả đêm và thức dậy vào hôm sau với tình trạng mệt mỏi".
Cassano thì khác. Bất chấp các quy tắc, anh làm chuyện đó gần như mỗi ngày, đặc biệt là trước các trận đấu. Việc trốn khỏi trung tâm đào tạo Trigoria của Roma và vui vẻ với các cô gái, trở lại vào 6h sáng, sau đó chơi một trận tuyệt đỉnh (lập cú đúp và mang về 1 quả penalty) trong chiến thắng 4-0 trước Juventus càng khiến Cassano tin rằng, sex khiến anh đá sung hơn.
Vậy các cô gái ở đâu ra? Như Cassano thừa nhận, "tôi là một gã chơi được, nhưng chẳng đẹp trai". Bình thường với khuôn mặt rỗ chằng rỗ chịt, không cô gái nào thèm ngó ngàng tới. Tuy nhiên, khác biệt ở chỗ, Cassano là một cầu thủ. Không những thế, còn là ngôi sao nổi tiếng được cả nước Italia ngợi ca và sau khi rời Roma đã khoác áo đội bóng danh giá bậc nhất thế giới Real Madrid.
"Việc chơi cho Real mang đến cho tôi cơ hội, cho phép tôi làm điều đó mỗi ngày", Cassano viết trong cuốn tự truyện "Tôi sẽ kể mọi thứ". Bất cứ khi nào ngó thấy một cô nàng ưng mắt, anh chỉ cần tiến lại và nói vài câu bâng quơ, kiểu "em tuyệt nhỉ". Vậy là xong.
Ở Madrid, Cassano còn có một người bạn làm phục vụ ở khách sạn. Gã này đưa các cô gái lên phòng Cassano. Và khi mọi chuyện đã xong, gã sẽ xuất hiện trước cửa với đĩa bánh ngọt. Cassano nhận bánh còn gã kia nhận lại cô gái. "Làm chuyện ấy rồi ăn, một đêm tuyệt hảo", anh nói.
Trong một tuyên bố gây sốc, Cassano nói rằng đã ngủ với 700 cô gái trước tuổi 25. 20 trong số đó là những người nổi tiếng, như diễn viên, người mẫu hoặc ca sỹ. Tình dục và bánh ngọt, như Cassano nói, đã khiến anh sớm trở thành gã béo phì, uể oải và chậm chạp. Nó giết chết tài năng, không chỉ ngăn cản anh vươn tới đẳng cấp mà anh có thể mà còn khiến anh không thể chơi bóng như anh đã từng.
Nhưng Cassano không thể thay đổi quá khứ. Lorenzo nói "những lựa chọn của bạn sẽ quyết định cuộc đời bạn mãi mãi". Vì vậy, "Viên ngọc quý của Bari" hay "Cậu bé Vàng của nước Ý" phải chấp nhận kết thúc sự nghiệp trong sự nuối tiếc.