Mình lên đây để viết vài dòng tâm sự của mình về Tư Dũng và về đội tuyển Olympic Việt Nam. Thật sự mình rất cảm ơn Tư Dũng, cảm ơn vì Tư đã cho mình cảm giác hâm mộ một ai đó là như thế nào! Từ nhỏ đến giờ, mình chưa hề quan tâm đến bóng đá, ngay cả cố gắng xem trọn vẹn 1 trận đấu cũng không thể vì đối với em nó rất nhàm chán. Nhưng từ khi gặp Tư Dũng, mình đã thay đổi. Mình trở thành một fangirl, theo dõi Dũng từ trận đấu này sang trận đấu khác không bỏ lỡ trận nào.
Hồi trận chung kết ở Thường Châu vào tháng 1 ấy, cũng giống như biết bao người dân Việt Nam khác, mình chỉ muốn được ngồi trước màn hình tivi để theo dõi Tư Dũng và đội tuyển thi đấu. Thật sự mình đã khóc khi vừa kết thúc trận đấu. Nhìn các bạn, người nào người nấy đều đỏ mũi, nhưng vẫn cố gắng gào thét động viên nhau chiến đấu, mình rất khâm phục các bạn và không thể kìm nén được cảm xúc khi các bạn ngã quỵ xuống sân!
Tiến Dũng (số 4) cùng các đồng đội đã đem tới cho NHM biết bao xúc cảm qua từng trận đấu. "Xin cảm ơn các bạn".
Bạn mình cũng hâm mộ Tư Dũng. Nhưng sau đó vài tháng, khi mình hỏi bạn đó: "Ê Dũng mới đăng ảnh kìa mày có thấy không? " Người bạn đó chỉ trả lời: "Còn hot nửa đâu mà hâm mộ kiểu gì? " Câu trả lời ấy khiến mình đơ người một lúc mới có thể đáp lại: "Ủa mày fan gì kì vậy? Hot mới hâm mộ hả?". Thật sự không thể tin đó là bạn mình, sao nó có thể nói vậy được chứ? Không thể tin được… Rồi đến đứa bạn thứ 2 lại hâm mộ Trường "híp", bạn ấy cũng bảo là họ không hot nên nó cũng không theo nữa và giờ nó lại hâm mộ một người khác rồi! Và từ đó mình tin chắc những người bạn ấy giống như một bộ phận khác có thể gọi là "fan phong trào". Thật sự không thể tin được đứa bạn nửa mùa như vậy…
Đến ASIAD, mình đã không bỏ qua bất kì một clip, một hình ảnh hay kể cả là những livestream, trang Facebook cá nhân của em hầu như là ảnh của mấy anh. Trong trận đấu Olympic Việt Nam gặp Olympic Syria, Quang Hải đã bị đối thủ phạm lỗi làm chảy máu ở mí mắt, mình rất thương các bạn và đã khóc rất nhiều. Lần đầu tiên, mình khóc khi xem một trận bóng đá. Nhưng sau đó, khi Hải đăng ảnh với dòng cap là "Tôi vẫn khỏe và đẹp trai…" Dòng trạng thái đó làm mình mỉm cười và an lòng. Cũng chỉ vì thương các bạn ấy đã thi đấu quá nhiều, quá mệt mỏi rồi. Thương những người mà có khi cả đời họ vẫn không biết đến mình. Rồi trận đấu gặp Olympic Hàn Quốc, đội chúng ta đã thua .... Nhưng đã thua thì sao? Hàn Quốc họ quá mạnh, các cầu thủ của chúng ta cũng đã cố hết sức để thi đấu, thậm chí, các anh cũng đã ghi được bàn thắng vào gôn của thủ môn đã từng thi đấu tại World Cup. Thật sự các anh đã làm rất tốt rồi! Trận tranh huy chương đồng cũng vậy! Các anh đã quá mệt, đã cố hết sức lắm rồi.
Bước qua lứa tuổi U23, một hành trình mới đầy gian khó sẽ chờ đợi Tiến Dũng và các đồng đội tại những giải đấu sắp tới đây.
Dù không thể gianh được huy chương nhưng điều đó cũng không quan trọng, bởi các bạn đã nỗ lực hết sức và đã là những nhà vô địch trong lòng người hâm mộ như mình. Đúng như có bạn đã từng nói: "Thắng làm vua… thua làm người hùng" vậy!