Trước trận đấu cuối cùng của vòng loại World Cup 1994 giữa Colombia và Argentina, Diego Maradona nói rằng Colombia không có cửa trước đội vào chung kết ở 3 trong 4 kỳ World Cup gần nhất. "Argentina ở đây", ông chỉ tay lên trời. "Còn Colombia ở đó", ông chỉ tay xuống đất.
Kết quả, Maradona bẽ mặt khi đội bóng của ông, với các hảo thủ như Diego Simeone, Fernando Redondo, Gabriel Batistuta nhận thất bại 0-5. Và Colombia đã kết thúc vòng loại với ngôi nhất bảng A cùng thành tích bất bại. Tính từ năm 1991 tới trước thềm World Cup 1994, Colombia chỉ thua 1/36 trận.
Trước sức mạnh áp đảo, tốc độ cùng sự hiệu quả của Colombia, Vua bóng đá Pele mạnh dạn dự đoán, đây sẽ là ứng viên lớn của danh hiệu vô địch World Cup. Cả thế giới nín thở chờ đón một siêu cường sắp xuất hiện.
Colombia đã đến World Cup với tư thế kẻ chinh phục, rồi ra về trong nước mắt.
Thế nhưng viễn cảnh rực rỡ ấy không bao giờ xảy ra. Trái lại, Colombia là một trong những đội tệ nhất giải vô địch thế giới diễn ra trên đất Mỹ khi bị loại ngay sau 2 loạt trận đầu tiên ở vòng bảng.
"Cho đến chiến thắng trước Argentina, chúng tôi giống như một tập thể bất khả chiến bại. Nhưng kể từ sau trận đấu đó, chúng tôi bắt đầu tụt dốc", hậu vệ Oscar Cortes nói.
Thật kỳ lạ, bởi Colombia không có biến động nào giữa hai giai đoạn ấy. Đó vẫn là một đội bóng với những ngôi sao lớn như đội trưởng Carlos Valderrama, tiền vệ Freddy Rincon, chân sút cự phách Faustino Asprilla cùng Andres Escobar, hậu vệ chuẩn bị gia nhập Milan. Nếu phải cố tìm ra một sự kiện đặc biệt, thì chỉ có thể là tiên đoán của Pele.
Phát biểu của Pele khiến cả đất nước Colombia như sống trên mây. Là nền bóng đá trẻ nhất Nam Mỹ (thành lập năm 1930), họ vật lộn nhiều năm nhưng không bao giờ chen được vào nhóm đại gia ở khu vực, đừng nói là thế giới.
Bàn phản lưới nhà dẫn đến cái chết của Andres Escobar.
Đột nhiên, Colombia vụt biến thành ứng viên vô địch World Cup, điều không ai dám nghĩ tới. Đến cả Tổng thống Cesar Gaviria cũng hòa mình vào không khí bóng đá. Ông thường tới sân để xem ĐTQG chơi bóng và tổ chức trận đấu giữa các thành viên nội các. Một tờ báo hàng đầu của Colombia thì viết, chưa khi nào chủ nghĩa dân tộc lên cao đến thế. Tất cả vì đội tuyển.
Có nghĩa là các cầu thủ Colombia chịu sức ép rất lớn phải thành công. Với tâm lý đè nặng cùng đôi chân căng cứng, họ nhận thất bại 1-3 trước Romania ngay trận mở màn.
Ngay sau trận đấu, hậu vệ Luis Fernando Herrera nhận được thông báo từ quê nhà: anh trai bị giết trên xe hơi. Chưa hết, chuẩn bị cho trận then chốt gặp Mỹ, HLV Francisco Maturana nhận được cú điện thoại nặc danh yêu cầu không cho Gabriel Gomez ra sân. Nếu không, cả ông và tiền vệ trụ cột này sẽ bị giết.
Đám tang của Andres Escobar lấy đi nước mắt của cả đất nước Colombia.
Gomez phải rời đội ngay sau đó. Và những người còn lại bước vào trận đấu buộc phải thắng với Mỹ trong tâm lý sợ hãi. Phút 35, Escobar phản lưới nhà. 17 phút sau, tỷ số là 0-2. Bàn thắng phút 90 của Valencia không cứu vãn được thất bại. Colombia chính thức bị loại. Chiến thắng muộn màng trước Thụy Sỹ ở loạt cuối không còn ý nghĩa gì.
Lo lắng về sự tức giận sục sôi ở quê nhà, HLV Maturana đề nghị các học trò ở lại Mỹ chờ đến khi mọi thứ lắng xuống. Escobar từ chối. Anh nghĩ rằng một khoảnh khắc không may khó xóa đi những gì anh đã làm cho đất nước. Escobar đã sai.
6 phát đạn ngay trước hộp đêm El Indio đã lấy đi sinh mạng Escobar. Đất nước Colombia rúng động và toàn thế giới bàng hoàng. Kỳ World Cup tưởng như sẽ rất đáng nhớ theo nghĩa tích cực nhất cuối cùng kết thúc trong bi thảm.