Cả 3 bàn thắng của đội bóng thủ đô ghi đậm dấu ấn cá nhân của Văn Quyết và Rimario. Nó đến như một sự sắp đặt vào thời điểm đặc biệt với bản thân họ.
Với Rimario, anh đối đầu với HAGL, CLB đầu tiên anh khoác áo ở Việt Nam, cũng là nơi "đá" anh đi chỉ sau nửa mùa giải. Sau này, gặp lại đội bóng cũ, Rimario luôn khao khát ghi bàn, anh chiến đấu như để chứng minh HAGL đã đưa ra một quyết định sai lầm. Từ Thanh Hoá đến Hà Nội FC, tiền đạo sinh năm 1995 đều gieo sầu cho các đồng đội cũ.
Rimario ăn mừng đầy đam mê khi ghi bàn vào lưới HAGL. Ảnh: Tiến Tuấn.
Với Văn Quyết, vài tuần trước, anh không nằm trong top 3 dành cho cầu thủ nam xuất sắc nhất ở Gala Quả bóng vàng Việt Nam 2019. Với nhiều người, đó là sự bất công với những gì anh đã đóng góp cho CLB nhưng với Quyết, anh không ngỡ ngàng nữa. Nó chỉ là vòng lặp của hai năm trước mà thôi.
Văn Quyết cháy hết mình trong màu áo Hà Nội FC. Ảnh: Tiến Tuấn.
Những lá phiếu bầu mang nặng cảm tính nhưng có một mẫu số chung liên quan đến chuyện khoác áo đội tuyển quốc gia. Thay vì đơn thuần là một tiêu chí, nó trở thành cái bóng bao phủ lên góc bình chọn Quả bóng vàng Việt Nam.
Không có mặt ở tập thể ấy, Văn Quyết không có cơ hội cạnh tranh với 4 cái tên trong danh sách đề cử Quả bóng vàng cho dù chức vô địch V.League và Cúp quốc gia 2019 in đậm dấu giày của người đội trưởng. Với 21 bàn thắng, 10 kiến tạo, Văn Quyết là số 1 ở Hà Nội FC trong năm 2019. Dù thi đấu ít trận hơn hẳn Quang Hải và Hùng Dũng, tầm ảnh hưởng của tiền đạo sinh năm 1991 được thừa nhận khó đứng ngoài top 2.
Chưa hết, góc nhìn về tính cách con người như đóng đinh vào Văn Quyết, góp phần đánh bại anh ở các cuộc đua danh hiệu cá nhân. Nếu xét từ góc độ ấy, Cristiano Ronaldo sẽ không thể có 5 Quả bóng vàng thế giới, Messi sẽ mãi bị chỉ trích là kẻ yếu đuối khi từ chối khoác áo đội tuyển Argentina.
Sân Hàng Đẫy hôm 6/6 đón HLV Park Hang-seo tới dự khán. Bàn thắng mở tỷ số ấn tượng của Văn Quyết chứa đầy sức nặng trong bối cảnh HLV người Hàn Quốc liên tục nhắn đến sự thiếu thốn tiền đạo chất lượng của nền bóng đá. Thế nhưng, kể từ sau AFF Cup, Văn Quyết đã không còn chờ đợi một cuộc gọi trở lại đội tuyển để dồn sự tập trung làm những điều tốt nhất cho Hà Nội FC và quan trọng hơn, để không bao giờ thấy hụt hẫng nữa.
Ở tuổi 29, Văn Quyết trải qua đủ thăng trầm, được thừa nhận, bị ruồng bỏ nhưng chưa một lần anh than vãn về sự bất công phải nhận. Ảnh: Hiếu Lương.
Văn Quyết ra sân không phải để chứng minh bản thân. Một tiền đạo ghi hơn 100 bàn thắng cho Hà Nội FC, giành đủ mọi danh hiệu ở trong nước không cần phải khẳng định mình giỏi thế nào nữa. Sau tất cả, Văn Quyết không còn cần sự ghi nhận, niềm vui của anh là ra sân chơi bóng để tận hưởng và làm điều tốt nhất cho CLB mình đầu quân.
Văn Quyết và Rimario. Hai cái tên phối hợp bắn 3 phát súng vào quá khứ không được thừa nhận. Những gì cả hai đã làm như vẽ ra con đường cho nhóm người có chung tình cảnh đồng cảm để vươn lên.
Rimario ồn ào với quyết tâm ghi bàn vào lưới đội bóng cũ, đúng với tính cách có phần "hoang dã" của tiền đạo này. Anh vì thế như một chiếc lò xo bị dồn nén bật tung cảm xúc ngày tái ngộ.
Văn Quyết trầm lặng với hình ảnh của một người từng trải đầy kinh nghiệm, rũ bỏ vấn vương để tập trung cống hiến cho nơi cần mình nhất.
Bóng đá đề cao sự fair-play và công bằng nhưng sự thật nó không thể đảm bảo hai mục tiêu ấy cho tất cả những nhân vật chính bên trong. Xét cho cùng, sự đánh giá có trăm ngàn ngả đường nhưng giá trị của bản thân vẫn sẽ luôn được ghi nhận bằng cống hiến trên sân cỏ. Rimario không cần HAGL anh vẫn được xem là tiền đạo ngoại chất lượng. Văn Quyết không cần khoác áo ĐTQG vẫn không ai phủ nhận được thực tế anh là tiền đạo nội hay bậc nhất trong 1 thập kỷ qua của bóng đá nước nhà.
Xuân Trường hóa fan cứng, cầm nón cổ vũ HAGL trong trận gặp Hà Nội FC.
Bạn nên quan tâm