Cho đến tận bây giờ, Michael Jordan vẫn lưu giữ những đoạn tin nhắn cuối cùng ấy trên chiếc điện thoại cá nhân.
Đôi khi, ông lại lấy ra đọc một vài lần, trầm ngâm hồi tưởng lại về những gì đã xảy ra và mặc dù, nỗi buồn đã nguôi ngoai phần nào. Nhưng trong sâu thẳm trái tim của Michael Jordan, cũng như tất cả những người khác, luôn đau đáu một câu hỏi không lời giải đáp: "Tại sao lại là cậu ấy?".
Gần 16 tháng trôi qua kể từ cái ngày định mệnh 26/1/2020, khi Kobe Bryant cùng cô con gái nhỏ Gianna Bryant và 7 người khác tử nạn trên một chuyến bay trực thăng, nỗi đau vẫn như thể chỉ mới xảy ra ngày hôm trước. Michael Jordan, người dẫn đường, người tri kỷ và người bạn tâm giao của Kobe Bryant, luôn phải suy nghĩ rất nhiều kể từ ngày biết tin mình sẽ là người phát biểu trong ngày cố huyền thoại Los Angeles Lakers được vinh danh vào "Sảnh Danh vọng".
Đó là trách nhiệm, nhưng cũng là cảm xúc đầy sợ hãi của Michael Jordan ở thời điểm hiện tại. Huyền thoại của Chicago Bulls vẫn không thể nói về Kobe Bryant mà không đọng lại những nỗi buồn trên khuôn mặt, như những gì mà ông đã trải qua vào tháng 2 năm ngoái trong bài diễn văn tri ân "Black Mamba".
Với những giọt nước mắt lăn dài trên má ở thời điểm ấy, Michael Jordan từng cho biết mình sẽ không thể làm điều này thêm một lần nào nữa. Thế nhưng, với tình yêu mãnh liệt dành cho trái bóng cam như cách mà Kobe Bryant đã từng, Michael Jordan đôi khi phải chấp nhận với trách nhiệm ấy của riêng mình.
"Lúc đầu, tôi có hơi lo lắng và sợ hãi khi được đề cập đến việc phát biểu trong lễ vinh danh của Kobe Bryant. Nhưng rồi, làm sao tôi có thể như vậy được khi nói về một người mà tôi vô cùng yêu quý như Kobe Bryant. Đó là khía cạnh nhân văn của cuộc sống. Mọi người đang học cách quên đi để sống, và tôi cũng phải như vậy".
Con người luôn đau lòng khi chứng kiến những thần tượng vĩ đại ra đi khi còn quá trẻ. Không chỉ Kobe Bryant, cả cô con gái Gianna Bryant cùng 7 người khác cũng đã vĩnh viễn nằm lại với bao hoài bão còn chưa kịp thực hiện. "Black Mamba" cũng chỉ vừa ổn định cuộc sống sau giải nghệ, khi dành thời gian nhiều hơn cho những cô công chúa nhỏ của mình và những dự định tương lai để cống hiến cho nền bóng rổ toàn thế giới.
"Cậu ấy nhất định sẽ hạnh phúc, vì cậu ấy đã làm rất tốt vai trò của bản thân", Michael Jordan nghẹn ngào.
Ngày 8/12/2019, 12 giờ 18 phút chiều: "Này anh, chai rượu tequila này ngon tuyệt đấy", Kobe Bryant nhắn tin cho Michael Jordan về chai rượu Cincoro Tequila được tặng.
"Cảm ơn nhé, người anh em", Michael Jordan đáp lại.
"Không có gì đâu. Gia đình anh ổn chứ?", Kobe Bryant hỏi thăm.
"Tất cả đều ổn. Còn gia đình chú thì sao?", Michael Jordan phản hồi.
"Cũng như anh thôi", Kobe Bryant trả lời.
Michael Jordan mỉm cười. Ông muốn trêu đùa một chút với Kobe Bryant về việc người đàn em thường xuyên huấn luyện cho Gianna Bryant: "Nghỉ lễ vui vẻ nhé cậu em của tôi. Mong sớm gặp lại chú, HLV Kobe ạ", đi kèm với một số emoji vui vẻ.
"Trời lại còn thế cơ đấy. Này HLV, em ra băng ghế dự bị ngồi ấm mông rồi và đội em đang thắng đối thủ đến 45-8 đây này", Kobe Bryant phản hồi ngay lập tức.
Chỉ 11 ngày sau đoạn hội thoại ấy, Kobe Bryant được đề cử cho một vị trí trong "Sảnh Danh vọng". 49 ngày sau đó, "Black Mamba" vĩnh viễn nằm lại ở tuổi 41 trong sự tiếc nuối của toàn thế giới.
"Tôi cực kỳ thích đoạn hội thoại ấy, bởi nó thể hiện đầy đủ cá tính của Kobe Bryant", Michael Jordan cho biết.
Đối với những người đam mê trái bóng cam, có thể nói Michael Jordan và Kobe Bryant gần như là 2 phiên bản giống nhau đến kỳ lạ. Cả hai đều nỗ lực không ngừng nghỉ để theo đuổi thành công, bất chấp việc đôi khi khiến đồng đội bị tổn thương. Họ khát khao sự hoàn hảo đến tột cùng, và điều đó đã khiến cả hai có một vị trí vô cùng đặc biệt với làng bóng rổ thế giới.
"Phong cách thi đấu của cậu ấy gần như y hệt tôi đến từng chút. Cậu ấy luôn biết hướng đi đúng đắn cho bản thân, và tôi luôn tôn trọng điều đó".
Ngày 17/12/1997, tại sân nhà United Center của Chicago Bulls, Kobe Bryant vào sân từ băng ghế dự bị khi mới 19 tuổi và ghi đến 33 điểm chỉ sau 29 phút thi đấu. Cực kỳ ấn tượng với màn thể hiện đó, Michael Jordan tìm đến chàng cầu thủ năm 2, chỉ để nói một câu ngắn gọn, nhưng là kim chỉ nam cho Kobe Bryant trong toàn bộ sự nghiệp: "Nếu cậu cần gì, cứ gọi cho tôi".
Kobe Bryant đã làm thế, và không phải chỉ một lần duy nhất. Lúc thì vào buổi đêm lúc thì 2h sáng và có khi là trời còn chưa sáng tỏ. Làm cách nào để nhảy xoay người ném rổ mà vẫn giữ thăng bằng, làm cách nào để vượt qua những rào chắn to hơn, khỏe hơn. Càng về sau, là những lời khuyên về sự công nhận, sự tìm kiếm cái tôi, những câu hỏi riêng tư, và cả việc làm sao để đánh bại những người giỏi nhất. Kobe Bryant không giấu diếm ý định trở thành một người như Michael Jordan, hoặc thậm chí là giỏi hơn thế.
Kobe Bryant được đặc cách bước vào "Sảnh Danh vọng" vào ngày 4/4/2020, cùng với những Tim Duncan và Kevin Garnett. Thế nhưng, cái ngày mà "Black Mamba" bước lên bục phát biểu sẽ không bao giờ có thật. Michael Jordan chính là người lãnh trách nhiệm ấy: "Sẽ là tôi, hoặc là Shaq, bởi vì họ có đến 3 chức vô địch cùng nhau".
"Đó là một vinh dự lớn lao, giống như mình phải làm một điều gì đó cho một thành viên trong gia đình. Cậu ấy đã cho tôi sự tôn trọng cao nhất với những gì mà cậu ấy làm để trở nên như tôi, và tôi cần phải đáp lại bằng tất cả tấm lòng và sự ngưỡng mộ đối với một trong những người giỏi nhất trong lịch sử bóng rổ", Michael Jordan cho biết.
Đối với Michael Jordan, sự nghiệp với 5 chức vô địch cùng hàng loạt những danh hiệu cá nhân khác, là cả một sự nỗ lực hết mình của Kobe Bryant. Khởi đầu tất cả khi chỉ mới 18 tuổi, bao quanh với vô vàn áp lực, những cầu thủ đẳng cấp và cả sự chỉ trích của NHM. Thế nhưng, tất cả vẫn không thể làm khó "Black Mamba" trên con đường trở thành vĩ đại.
Cũng trong ngày tri ân Kobe Bryant, Michael Jordan đã từng nói: "Khi cậu ấy ra đi, một phần trong tôi như chết theo vậy".
Đó cũng có thể là lý do mà Michael Jordan luôn giữ những tin nhắn sau cùng của Kobe Bryant, trên chiếc điện thoại của bản thân. Nhưng tất cả, đến cả chủ nhân của chúng cũng không thể lý giải được: "Tôi không biết tại sao, nhưng tôi không thể xóa chúng, cho đến tận mai sau".
Lược dịch từ bài viết của ký giả Jackie MacMullan, ESPN.