Trong một thời gian dài, Charlie Scott sát cánh cùng Marcus Rashford ở đội trẻ MU. Anh cũng được tập cùng đội một với những tên tuổi lớn như Paul Pogba, Zlatan Ibrahimovic và Wayne Rooney. Nhưng rồi đến năm 2018, Scott nhận được tin sét đánh: anh bị MU thải loại.
Với Scott mà nói, đó giống như ngày tận thế. "Một phần tư cuộc đời của tôi thuộc về đội bóng này, từ năm 6 tuổi đến khi 20. Nhưng rồi thế là hết. Từ đỉnh cao khi được khoác áo MU, tôi rơi thẳng xuống vực sâu", cầu thủ có 14 năm gắn bó với Học viện ở Carrington nói với The Athletic.
Khi nhận tin, Scott đã cố giấu gia đình. Anh cũng tự cô lập mình và không muốn gặp bất kỳ ai, bởi sợ sẽ phải nhận những ánh mắt thương hại hoặc dò xét, rằng tại sao lại thất bại, lại ném đi cơ hội khi có một nền tảng tốt như vậy.
Để cố quên đi thực tế đau đớn, Scott vùi mình vào trò đỏ đen và nướng sạch số tiền dành dụm được. Không có tiền, anh vay mượn khắp nơi chỉ để thua sạch. May mà Scott vẫn còn bố mẹ là chỗ dựa. Họ bán xe và đưa anh món tiền lớn để trả nợ.
Rời khỏi cờ bạc, nhưng Scott vẫn không thoát khỏi tình trạng trầm cảm. Anh không muốn làm gì, cũng không muốn ra ngoài gặp gỡ ai. Scott ghét luôn cả bóng đá, và cũng ghét luôn cả những môn thể thao khác. Như anh nói, đó là sự ghen tuông. Nếu anh xem, cảm giác dấy lên là lẽ ra mình nên ở đó, khoác áo MU và cùng đội giành chiến thắng, được tung hô.
Phải rất lâu sau, Scott mới có thể bình tâm lại và bắt đầu công việc ở một xưởng gỗ, nơi bố anh làm chung với mấy chiến hữu của ông. Anh sẽ thức dậy từ lúc 5 rưỡi sáng và trải qua hành trình dài 80 cây số tới địa điểm thi công. Năm ngoái Scott đã nhận được chứng chỉ kỹ năng xây dựng CSCS để có thể ra vào công trường.
Scott hiện vẫn giữ liên lạc với Rashford, nghe lời khuyên nhủ của đồng đội cũ để bắt đầu tập luyện trở lại, sau đó chơi cho đội nghiệp dư Newcastle Town. Anh mới 22 tuổi và hy vọng về sự nghiệp cầu thủ chuyên nghiệp chưa tắt hẳn.
Cùng bị MU thải loại trong đợt ấy, ngoài Scott còn có Devonte Redmond. Chơi ở hàng tiền vệ, Redmond thậm chí được các HLV ở Học viện đánh giá cao hơn Scott McTominay và tốt hơn mọi đứa trẻ cùng nhóm tuổi. Thế nhưng khi McTominay dần trở thành lựa chọn hàng đầu trong đội hình xuất phát, Redmond thấy mình nằm trong danh sách bị cho ra đường.
Những ngày đầu, Redmond cố ra vẻ anh rất ổn để những người xung quanh không lo lắng. Anh chạy bộ, tự tập luyện để giữ dáng và chơi bóng cùng bạn bè. Nhưng ngày qua ngày, tuần qua tuần rồi chẳng mấy chốc đã tới Giáng sinh, Redmond vẫn không biết tương lai sẽ về đâu.
"Một ngày nọ, tôi nhớ là leo lên xe và nói với mẹ sẽ đi đây đó một chút. Nhưng khi ở trên xe rồi, tôi không biết sẽ đi đâu. Tôi lái xe trong vô thức. Và đột nhiên, tôi thấy mình đang khóc. Tôi đã cố tỏ ra mạnh mẽ nhưng vào lúc ấy, tôi sụp đổ", Redmond kể lại.
Nhiều người nghĩ rằng một khi được đào tạo ở CLB lớn như MU, sẽ thật dễ dàng để chơi cho CLB nhỏ hơn. Nó không đơn giản như vậy. Những tiêu chuẩn quá cao không tương thích với nhu cầu ở các đội bóng cấp thấp. Để mọi thứ tệ hơn, HLV thường không cho những cầu thủ như Redmond thời gian để thích nghi. Trái lại, luôn đòi hỏi họ phải tốt ngay lập tức. Bằng không, sẽ từ chối nhận vào đội.
Vì vậy, Scott hay Redmond không thể tìm cho mình một CLB ưng ý. Redmond hiện đã lấy xong bằng kinh doanh ở trường Đại học. Nhưng anh vẫn chưa biết sẽ làm gì tiếp theo bởi vẫn lưu luyến với bóng đá.
Dù sao thì Redmond vẫn có nhiều cơ hội hơn so với lứa đi trước. Paul Mitten là một ví dụ. Giữa những năm 1990, tiền đạo này được Sir Alex Ferguson gọi vào văn phòng và thông báo anh sẽ phải rời CLB vì không đủ tốt.
Ông nội của Mitten, Charlie, là huyền thoại của MU ở thập niên 1940. Cha anh, Charlie Jr, cũng từng khoác áo MU một thời gian. Nhưng điều đó chẳng giúp ích được gì. Ở tuổi 20, Mitten không muốn gia đình thất vọng. Anh đến Coventry City.
Không lâu sau, Mitten nhận cú sốc khác còn ghê gớm hơn. Trong 40 cầu thủ được xếp loại từ tốt đến tệ, anh đứng thứ… 40. Đến cuối ngày tất cả được phát áo. Tới lượt Mitten, họ nói rằng, "xin lỗi, không có chiếc nào cho cậu cả".
Trong nỗi thất vọng tột cùng, Mitten nhặt đồ đạc và rời đi trong nước mắt. Hai tuần sau, anh thấy mình trong bộ trang phục công nhân và làm công việc cắt cỏ trong bệnh viện.
Bất cứ ai cũng có ước mơ. Nhưng chỉ số ít sẽ trở thành ngôi sao như Mason Greenwood hay Marcus Rashford. Còn lại, đi vào ngõ cụt như Scott, Redmond và Mitten.
Bạn nên quan tâm