Bố của Cha Du-ri là huyền thoại Cha Bum-kun, người Hàn Quốc đầu tiên sang châu Âu chơi bóng với hơn 300 trận đấu, ghi gần 100 bàn thắng. Ở đội tuyển Hàn Quốc, Cha Bum-kun thi đấu 136 trận, ghi 58 bàn thắng, trở thành tay săn bàn số 1 lịch sử ĐTQG. Năm 1999, ông được Liên đoàn Lịch sử bóng đá và Thống kê quốc tế (IFFHS) chọn là cầu thủ xuất sắc nhất châu Á thế kỷ 20.
Có một người bố như vậy quả là áp lực với bất kỳ người con nào muốn theo đuổi nghiệp quần đùi áo số. Câu chuyện của Cha Du-ri vì thế đan xen giữa tự hào và thất vọng trước khi đi đến cái kết có hậu và đầy hạnh phúc.
Cha Du-ri và Cha Bum-kun là cặp bố con nổi tiếng của bóng đá Hàn Quốc.
"Đôi khi tôi nói con ghét bố. Tôi tự hỏi tại sao ông ấy lại là bố mình. Những gì ông ấy đạt được đã từng là bức tường lớn trước mặt tôi", Cha Du-ri chia sẻ.
Anh nói tiếp: "Thế nhưng, bố cũng chính là mục tiêu của tôi trong suốt sự nghiệp làm cầu thủ. Tôi muốn trở nên vĩ đại như ông ấy.
Ngày thứ hai của tôi tốt hay xấu đều phụ thuộc rất nhiều vào việc cuối tuần trước bố đã thi đấu thế nào. Nếu ông ấy chơi tốt, tôi cảm thấy tự hào và hãnh diện trước lớp. Nếu ông ấy chơi không tốt, tôi sẽ im lặng hơn và bầu không khí cũng thật khác lạ.
Vào thời đó, không có trò chơi điện tử hay internet như bây giờ. Đối với những đứa trẻ ở Đức, bóng đá thật sự là trò chơi giải trí chính, là tất cả những gì chúng tôi nói đến hàng ngày. Trở thành cầu thủ bóng đá là ước mơ của bọn trẻ như tôi".
Ông Cha Bum-kun là cầu thủ Hàn Quốc đầu tiên thi đấu ở châu Âu.
Ông được xem là người đặt nền móng cho những chuyến xuất ngoại của cầu thủ Hàn Quốc sau này.
Cha Du-ri sinh năm 1980 tại Frankfurt, Tây Đức (nay là nước Đức). Thời điểm ấy, bố anh đang là cây săn bàn nổi tiếng của CLB lớn nhất thành phố.
11 năm thi đấu trên đất Đức, Cha Bum-kun thi đấu cho 3 CLB, nổi tiếng nhất là Eintracht Frankfurt (1979 – 1983) và Bayer Leverkusen (1983 – 1989), giành hai chức vô địch C2 (nay là UEFA Europa League). Cha Bum-kun được mệnh danh là "Cha Boom" với những cú sút sấm sét đã trở thành thương hiệu, được xem là tiền đạo xuất sắc nhất những năm 80 thế kỷ trước.
Càng lớn lên, Cha Du-ri càng hiểu được sự nổi tiếng của bố mình: "Ở mọi nơi gia đình tôi đặt chân đến, rất nhiều người đã chào đón. Nó tạo nên một ấn tượng tích cực đến nỗi tôi cho rằng nếu trở thành một cầu thủ bóng đá, tôi cũng sẽ được chào đón như vậy ở bất cứ nơi đâu".
13 năm sau, Cha Du-ri trở lại Đức thi đấu sau thành công với đội tuyển Hàn Quốc ở World Cup 2002. Anh vẫn chọn Bayer Leverkusen, đội bóng làm nên tên tuổi của bố mình. Thế nhưng, đời không như mơ, Cha Du-ri liên tục bị đem đi cho mượn.
"Những cơn khô hạn bàn thắng khiến tôi chìm trong áp lực. Tôi bị so sánh với bố và càng áp lực hơn. Gần như không thể thoát ra khỏi tình trạng này", Cha Du-ri nhớ lại.
Thậm chí, anh còn phải từ bỏ việc trở thành một tay săn bàn như bố mình để chuyển sang làm hậu vệ cánh. Run rủi thay, đây lại là quyết định đúng đắn nhất trong sự nghiệp của Cha Du-ri. Anh tìm lại sự tự tin cao nhất và gắn bó với vị trí ấy cho đến ngày giải nghệ.
Thành công đến muộn với Cha Du-ri nhưng cũng là sự đền đáp sau bao tháng ngày cố gắng. Năm 31 tuổi, anh mới có danh hiệu lớn đầu tiên là chức vô địch Cúp quốc gia Scotland với Celtic. Một năm sau, anh cùng CLB về nhất ở Giải VĐQG Scotland. Năm 2015, Cha vô địch Cúp quốc gia Hàn Quốc với FC Seoul trước khi giải nghệ.
"Bây giờ, tôi có thể nhìn lại sự nghiệp của mình khi tôi và bố tôi đều là tuyển thủ quốc gia Hàn Quốc. Cả hai chúng tôi đã cùng tạo ra dấu ấn của riêng mình cho bóng đá nước nhà", Cha Du-ri giãi bày.
Cha Du-ri xếp thứ 4 trong danh sách cầu thủ Hàn Quốc thi đấu nhiều nhất ở Giải VĐQG Đức - Bundesliga. Ông Cha Bum-kun, bố anh, thì dẫn đầu và chưa có cầu thủ nào của thế hệ mới có thể san lấp.
Năm 1999, Cha Du-ri vào học tại Đại học Seoul danh tiếng. Hai năm sau, anh nhận được sự chú ý của HLV trưởng đội tuyển Hàn Quốc Guus Hiddink. Khi ấy, Cha Du-ri vẫn còn là một cầu thủ nghiệp dư. Tháng 11/2001, anh có trận ra mắt đội tuyển Hàn Quốc trong trận giao hữu với Senegal. Một năm sau, Cha Du-ri bất ngờ trụ lại trong danh sách 23 cái tên của đội tuyển Hàn Quốc tham dự FIFA World Cup 2022, tổ chức trên sân nhà.
"Tôi đã rất ngạc nhiên khi được triệu tập vào ĐTQG. Trước đấy, mọi người đều quan niệm rằng phải học xong đại học thì mới được chơi chuyên nghiệp. Vì vây, việc tôi được triệu tập thẳng lên đội tuyển khi chưa tốt nghiệp là một câu chuyện giật gân vào lúc ấy", Cha Du-ri nói.
Anh chia sẻ tiếp: "HLV nói rằng ông ấy cần tốc độ và thể lực tốt của tôi. Khi trận đấu diễn ra một thời gian và có người mệt mỏi, tôi sẽ là lựa chọn tốt trên băng ghế dự bị.
Tôi hài lòng về những gì đang diễn ra nhưng đồng thời, nhiều tranh cãi đã nổ ra vì tôi chưa bao giờ thi đấu cho các đội tuyển trẻ Hàn Quốc, ít được cọ xát ở đấu trường quốc tế. Sau tất cả, tôi thấy đấy như thử thách lớn phải vượt qua".
Cha Du-ri từng chịu nhiều điều tiếng xấu khi được triệu tập lên đội tuyển Hàn Quốc dự World Cup 2002 khi mới 21 tuổi.
Ngày ấy, Cha Du-ri như một hiện tượng của đội tuyển cùng với Park Ji-sung. Anh bị gọi là "con ông cháu cha" với những thuyết âm mưu như "nhờ ông bố nổi tiếng mới được lên đội tuyển".
Im lặng trước chỉ trích, Cha Du-ri chứng minh bằng những đường bóng trên sân cỏ. Anh được đá chính ở trận gặp Italia tại vòng 16 đội, trận bán kết với Đức, vào sân từ băng ghế dự bị ở trận tranh hạng 3 với Thổ Nhĩ Kỳ. Chung cuộc, anh cùng Hàn Quốc kết thúc World Cup 2002 ở vị trí thứ 4. Lần đầu tiên có một đội tuyển tại châu Á làm được như vậy, còn với Cha Du-ri, dấu ấn chỉ vậy là đủ khiến những chỉ trích bị dập tắt.
Tiếc nuối duy nhất của Cha Du-ri là không thể cùng bóng đá Hàn Quốc giành một danh hiệu lớn nào ở đấu trường quốc tế.
Cha Du-ri vẫn không thôi tiếc nuối khi lỡ hẹn với chức vô địch Asian Cup 2015. Năm đó, Hàn Quốc thua Australia ở 1-2 sau 120 phút. Ở tuổi 35, hậu vệ cánh này cống hiến những sức lực cuối cùng nhưng danh vọng vẫn ngoảnh mặt với anh. Vài tháng sau, anh tuyên bố giải nghệ.
Cha Du-ri bật khóc trong trận đấu tri ân của mình. Đứng cạnh anh, ông Cha Bum-kun chỉ còn biết vỗ về cậu con trai. Với bóng đá Hàn Quốc, họ được chứng kiến một gia đình đặc biệt với hai thế hệ cùng trở thành huyền thoại của nền bóng đá.
"Ở Hàn Quốc, việc trở thành tuyển thủ quốc gia cũng là cả một gánh nặng. Khi bạn làm tốt, bạn có nhiều tình yêu. Khi bạn làm không tốt, ngay lập tức có nhiều lời chỉ trích. Thế nhưng, tôi cảm thấy rất hạnh phúc khi có thể giải nghệ trong tình yêu của người hâm mộ", Cha Du-ri giãi bày.
Cha Du-ri bật khóc trong trận đấu tri ân anh giải nghệ tại Hàn Quốc. Đứng bên cạnh, ông Cha Bum-kun chỉ còn biết động viên cậu con trai.
Những bàn thắng của huyền thoại Cha Bum-kun tại Đức
Bạn nên quan tâm