11 năm trước, Jacques Lips, chủ nhà hàng Oncle Jean đứng ở cửa nhà bếp và nhìn cậu nhân viên của mình một cách hài lòng. Đó là một chàng trai 16 tuổi có mái tóc xoăn, đang cong lưng xuống bồn rửa bát. Cậu ta rất chăm chỉ, luôn làm việc đúng giờ và không bao giờ vắng mặt vào 2 đêm bận rộn nhất trong tuần.
"Ở lại đây, Virgil", Lips nói, "Hãy thôi mơ mộng trở thành một cầu thủ bóng đá. Làm với tôi ít nhất cậu cũng kiếm được vài đồng".
Không nói gì, Van Dijk chỉ mỉm cười, tập trung cọ rửa chén bát đến khi nó sạch bóng, lau và xếp chúng vào giá. Khi xong việc, cậu nghiêng người chào ông chủ và bước ra ngoài, nơi ông bố đang chờ sẵn.
Mặc dù có những hôm về muộn, nhưng Van Dijk luôn dậy rất sớm vào sáng hôm sau để có mặt ở Học viện của Willem II. Đôi khi cậu lại nghĩ về đề nghị chân thành của ông chủ nhà hàng Oncle Jean. Có lẽ nên vậy thật, bởi Ban lãnh đạo Willem II không có ý định ký hợp đồng. Họ cho rằng Van Dijk không đủ tốt để thăng lên đội một. Là một hậu vệ, nhưng cậu không phải quá cao, lại chậm chạp. Tóm lại, rất khác với Jaap Stam, người từng khoác áo Willem II và sự thành công sau đó của anh ta đã đưa ra hình mẫu về một trung vệ.
Giả sử rơi vào trường hợp xấu nhất, bị thải loại và không kiếm được CLB khác, Van Dijk sẽ rơi vào bi kịch. Trong khi nếu chăm chỉ 5 giờ mỗi đêm với đống chén bát ở Oncle Jean, cậu cũng có thể bỏ túi vài trăm euro mỗi tháng, đủ để rủng rỉnh và có thể mời bạn về tới ăn uống thoải mái ở McDonald. Nếu nhận lời gắn bó lâu dài, dĩ nhiên thu nhập sẽ cao hơn.
Nhưng thật may, Chúa đã tác động để Van Dijk không trở thành tay rửa chén chuyên nghiệp. Trong một trận đấu giữa U19 Willem II và AZ, trinh sát của Groningen, Peter Moltmaker tình cờ có mặt ở đó. Cậu ta không gây ấn tượng mạnh theo kiểu các thần đồng bóng đá thường làm, song cho thấy tiềm năng lớn. Và Moltmaker nói lại với Grads Fuhler, trưởng bộ phận tuyển trạch. Ông này đã thuyết phục thành công Ban lãnh đạo rước Van Dijk về Groningen.
Chỉ trong vòng 12 tháng ở tuổi 17, Van Dijk tăng thêm 18cm. Thể lực của anh cũng nâng lên đáng kể, phần vì tập luyện điên cuồng, phần vì sáng nào cũng tới khu đào tạo bằng xe đạp. Song song với những màn thể hiện đầy mạnh mẽ trên sân tập hoặc trong đội trẻ, Van Dijk được đẩy lên đội một.
Van Dijk thười thi đấu cho Groningen FC.
Rồi vào ngày 29/05/2011, 3 tháng trước sinh nhật thứ 20 và sau 4 lần ra sân từ băng ghế dự bị, Van Dijk có trận đá chính đầu tiên trong trận gặp ADO Den Haag. Anh mắc lỗi trực tiếp dẫn đến bàn thua, song điều đó không ngăn được sự phấn khích của người hâm mộ Groningen với trung vệ trẻ tuổi. Lý do là Van Dijk ghi liền 2 bàn thắng chỉ trong vòng 8 phút.
Thoạt nhìn, Van Dijk trông vừa thô kệch vừa có vẻ thờ ơ với các diễn biến của trận đấu. Nhưng nếu ai tin vào điều đó, họ đã bị lừa. Anh ta có một bộ óc tinh nhạy để nhận biết tất cả những gì đã diễn ra, sau đó phán đoán chính xác các diễn biến tiếp theo để chặn đứng mọi mối đe dọa. Không chỉ trong phòng thủ, Van Dijk còn lang thang quanh khu cấm địa đối phương rồi bất thần đột nhập, hạ sát họ, bằng đầu hoặc bằng chân. Anh có nền tảng kỹ thuật cực tốt, ẩn trong vẻ bề ngoài cồng kềnh.
Khi tương lai xán lạn bắt đầu mở ra, cũng là lúc Van Dijk bị thử thách một lần nữa. Vào ngày Cá tháng Tư năm 2012, nhưng không phải một trò đùa, Van Dijk tưởng như sẽ chết. Ban đầu anh và người đồng đội sống chung căn hộ Keurntjes tưởng đó chỉ là cơn sốt nhẹ, có thể do bị cúm. Đến nửa đêm, cơn đau trở nên tồi tệ và Van Dijk gõ cửa phòng Keurntjes, nhờ đưa đến bệnh viện.
Tại đó, các bác sỹ cũng không nhận thức được tính nghiêm trọng. Họ nói rằng nó sẽ sự khỏi. Và vì Van Dijk vẫn kêu đau, họ cho anh uống thuốc giảm đau.
Riêng mẹ của Van Dijk không nghĩ vậy, qua điện thoại, bà linh cảm đến viễn cảnh xấu, để rồi phóng xe từ Tilburg đến Groningen và đưa cậu con trai qua bệnh viện khác. Sau các cuộc xét nghiệm, anh bị kết luận viêm ruột thừa cấp tính, viêm phúc mạc và ngộ độc thận. Cần có một cuộc phẫu thuật và tính rủi ro khá lớn. Van Dijk được yêu cầu viết giấy, giống như kiểu di chúc, phòng trường hợp anh không qua khỏi, tiền và tài sản sẽ để lại cho ai.
May mắn là mẹ của Van Dijk không bao giờ phải dùng đến tờ di chúc ấy. Phẫu thuật thành công. Có điều trong 10 ngày, anh phải nằm im bất động. Trong khoảng thời gian khó khăn ấy, Van Dijk sụt mất 15kg. Và ngày đầu tiên ra khỏi giường bệnh, anh chỉ đi được 10m là ngồi xuống thở dốc.
Rồi anh bắt đầu tập luyện trở lại như điên để chuẩn bị cho bước tiến lớn của sự nghiệp: rời Groningen.
Điều kỳ lạ là không đội bóng lớn nào ở Hà Lan đánh giá đúng năng lực của Van Dijk. Ở Hà Lan, các trinh sát viên có mối liên hệ chặt chẽ với nhau. Chỉ cần một người nói rằng Van Dijk không đủ tốt, những người khác sẽ nghi ngờ, sau đó gạch tên anh khỏi danh sách. Và thế là mùa hè 2012, PSV chọn Jeffrey Bruma còn Ajax ký hợp đồng với Mike van der Hoorn.
Van Dijk không phiền muộn vì sự thờ ơ này. Anh chuyển đến Celtic? Tại sao ư? Như Van Dijk cho biết, đây là sự chuẩn bị cho việc chơi bóng tại Premier League sau này.
Trung vệ người Hà Lan đã lên kế hoạch cho cuộc đời mình. Và mọi thứ đã diễn ra đúng như vậy. Sau 2 năm quá cảnh ở Celtic, anh tới Southampton bằng bản hợp đồng trị giá 13 triệu bảng. Thêm 2 năm rưỡi nữa, giá trị của anh tăng gần 6 lần: 75 triệu, khi chuyển đến Liverpool.
Đắt xắt ra miếng. Kể từ khi có Van Dijk, Liverpool trở thành một đội bóng rất khó bị đánh bại. Thực tế là The Kop mới chỉ thua 1 trận, giữ sạch lưới 19 trận và nhận 20 bàn thua, thành tích phòng ngự tốt nhất Premier League. Còn Van Dijk, cho đến nay vẫn chưa một lần bị đối thủ vượt qua.
Giờ thì Van Dijk không chỉ là hậu vệ đắt nhất thế giới, mà còn trở thành hậu vệ thứ 2 trong kỷ nguyên Premier League, sau John Terry, giành được giải thưởng Cầu thủ xuất sắc nhất mùa của PFA. Một hành trình vươn lên và tỏa sáng phi thường.
"Khi còn trẻ, Van Dijk tốt, nhưng chưa bao giờ quá xuất sắc. Đến lúc chơi ở giải VĐQG Hà Lan, cậu ấy cũng hay, song không phải là hàng đầu. Rồi khi chuyển ra nước ngoài, cậu ta là dạng cầu thủ mà người ta sẽ đặt câu hỏi, liệu có khả năng trụ lại không? Vậy mà lúc này đây, Van Dijk là trung vệ hay nhất thế giới. Quả thật, cậu ấy thăng tiến với tốc độ nhanh như chớp", Edwin Hermans, trợ lý HLV thời Van Dijk ở Willem II nói với sự thán phục.
Còn Lips, chủ nhà hàng Oncle Jean, thì sao? "Tôi vẫn giữ số điện thoại của Van Dijk và đã gọi cho cậu ấy", ông cho biết, "Ồ không. Không phải để đề nghị cậu ta quay trở lại căn bếp của tôi, mà chỉ để chúc mừng. Tôi thực sự tự hào với cậu nhân viên rửa chén bát ấy".