Bài được biên dịch từ "The stranded stars of Wuhan FC" của tác giả Tariq Panja, tờ New York Times
Marbella, Tây Ban Nha - Rất nhiều lần, Yao Hanlin mường tượng lục được đặt chân trở về nhà. Ở nơi đó, anh được đoàn tụ cùng vợ và con trai. Anh được gặp lại mẹ, ngồi vào mâm cơm đầm ấm với món mì trộn cay khoái khẩu. Ôi trời, Yao nhớ món đó lắm vì ở Tây Ban Nha đâu có được ăn.
Không chỉ Yao, mà toàn bộ thành viên của Wuhan Zall cũng thế. Trong vòng 60 ngày trời, họ phải nương nhờ tại một khu resort ở Tây Ban Nha. Yao và đồng đội không thể trở về nhà vì thành phố Vũ Hán rơi vào tình trạng nội bất xuất, ngoại bất nhập từ ngày 22/1. Tất cả là vì virus Corona.
Loại virus này khiến người Trung Quốc khổ sở và vô tình buộc Yao và toàn bộ thành viên còn lại rơi vào cảnh "lưu đày", đếm từng giờ từng phút để được quay trở lại quê hương.
Ở resort thực chất cũng không tệ. Yao và đồng đội tập luyện chăm chỉ ngày qua ngày trên thảm cỏ tự nhiên được cắt tỉa gọn gàng, dưới bầu trời xanh ngắt đặc trưng của vùng Andalusia. Khi có thời gian rảnh, họ có thể lựa chọn giữa việc đi mua sắm tại, hoặc đắm mình vào cảnh vật tuyệt đẹp ở khu resort nên thơ bậc nhất Tây Ban Nha.
Tuy nhiên khung cảnh cực "chill" đó chỉ phù hợp với những khách du lịch. Điều đó không thể khiến Yao và đồng đội quên đi tình cảnh ngặt nghèo của người thân. Các cầu thủ Wuhan Zall may mắn không dính virus. Nhưng trông họ ai cũng mệt mỏi vì mắc thứ bệnh khó chữa hơn, bệnh nhớ nhà.
"Có thể tôi sẽ rơi nước mắt mất", Yao, người sinh ra và lớn lên tại Vũ Hán, một trong những cầu thủ có nhiều cống hiến nhất cho CLB Wuhan Zall chia sẻ cảm xúc của bản thân nếu được về nhà. Con trai 5 tuổi của Yao, Zhou Nan chờ ngày đó lâu lắm rồi. "Chúng tôi, các cầu thủ rất nhớ gia đình. Đi xa lâu quá có khi họ quên cả mặt chúng tôi rồi ấy".
Đã 2 tháng trời, các cầu thủ Wuhan Zall rơi vào vòng lặp tưởng chừng vô tận. Hằng ngày sau khi hoàn thành xong những bài tập, họ chỉ biết quanh quẩn trong khách sạn. Lắm lúc ấm ức vì phải nhận ánh nhìn dè bỉu từ một số du khách già mang quốc tịch Đức và Anh, nhưng vẫn phải nhịn.
Ngồi ngoài ban công của khách sạn, Yao kể lại chi tiết thời điểm anh tưởng như đã mất tất cả.
Ngày 22/1, Yao đang trong trại tập huấn ở Quảng Châu thì nhận được hàng tá những noti (notification - thông báo). Nhiều noti tới một lúc đến mức điện thoại nóng lên như sắp nổ đến nơi, khiến anh phải tạm thời vứt nó xuống đất.
Những dòng tin đó đều báo cho Yao và đồng đội cùng một thông điệp. Thành phố Vũ Hán, nơi sinh sống của 11 triệu người dân, nơi Yao lớn lên, từ một cậu nhóc trở thành người hùng trong mắt các CĐV, sẽ bị phong tỏa để ngăn chặn virus Corona lây lan.
Vào thời điểm nhận cú sốc lớn như thế, Yao đã rời xa vợ và con trai được khoảng 1 tháng. Anh thèm muốn được trở về, được cùng gia đình đón Giao Thừa (ngày 25/1) nhưng không được nữa rồi.
"Tôi cảm thấy trái tim của mình như vụn vỡ", Yao nhớ lại. Không chỉ mình Yao như thế, hàng triệu người dân Trung Quốc cũng phải chào đón khoảnh khắc đáng nhớ nhất trong một năm trong tình cảnh gia đình xa cách. Đó cũng là thời điểm Yao và đồng đội nhận ra dịch Viêm đường hô hấp cấp không đơn giản như họ nghĩ.
Một số cầu thủ Wuhan Zall sinh sống ở những thành phố không bị ảnh hưởng được thoải mái trở về. Trong khi đó, Yao và hơn 10 thành viên khác đến từ tỉnh Hubei (nơi Vũ Hán là thành phố lớn, đông dân nhất), liên tục phải gọi điện về nhà để hỏi thăm tình hình. Trong lúc gọi video call, ai nấy tỏ ra lạc quan, tích cực. Họ không muốn để lộ ra sự lo lắng đang làm rối loạn ruột gan qua từng ngày nương nhờ ở đậu nơi đất khách quê người.
Ngày 29/1, Wuhan Zall tới Tây Ban Nha để hoàn tất chuyến tập huấn chạy đà cho mùa giải mới. Còn khoảng một tháng nữa (22/2) là Chinese Super League, giải bóng đá hàng đầu Trung Quốc sẽ quay trở lại. Yao và đồng đội cần gấp rút hoàn tất những giáo án cuối cùng từ ban huấn luyện, hướng đến khởi đầu tốt nhất có thể. Họ cũng gặp Jose Gonzalez, tân HLV trưởng đội bóng lần đầu tại đây.
Khi vừa mới đáp xuống sân bay thành phố Malaga, Yao và đồng đội bị vây quanh bởi cánh phóng viên. Không phải bởi vì họ nổi tiếng ở Tây Ban Nha, mà vì từ "Wuhan" thời điểm đó gắn liền với dịch Viêm đường hô hấp cấp. Họ bị săm soi từng li từng tí, chỉ được buông tha khi HLV Gonzalez xuất hiện, khẳng định toàn bộ thành viên đội bóng đều khỏe mạnh.
Chính ông Gonzalez cũng tự liệu được việc mình sắp phải đương đầu với rắc rối khi nhận lời đội bóng đến từ thành phố Vũ Hán trong giai đoạn nhạy cảm hiện tại. Không phải ông sợ bị lây nhiễm, rắc rối ở đây đến từ chính quyền và chính người dân Tây Ban Nha.
Một ngày trước khi các cầu thủ đến khách sạn, hóa đơn đặt trước phòng bỗng nhiên không cánh mà bay. Lý do khách sạn đưa ra để hủy phòng của Wuhan Zall như sau: Một đội bóng đến từ Nga từ chối luyện tập chung trên sân bóng duy nhất của khách sạn. Vì thế các cầu thủ Trung Quốc phải tìm sân cũng như khách sạn khác.
Đó thậm chí còn chẳng phải đen đủi duy nhất cầu thủ Wuhan Zall phải trải qua. Sau khi giải quyết ổn thỏa vụ khách sạn và sân tập, CLB giấu tên từng đồng ý thi đấu với Wuhan Zall bất ngờ lật kèo. Họ bày tỏ mong muốn được giao hữu với một đội bóng Trung Quốc khác, miễn là không phải từ Vũ Hán.
"Những người tới đây trước nghĩ rằng các cầu thủ Wuhan Zall mang virus đến lây nhiễm cho họ", HLV Gonzalez khẳng định.
Ông Gonzalez từng dẫn dắt Malaga, Granada và nhiều đội bóng khác ở xứ sở đấu bò. Nhưng theo chính vị chiến lược gia này, làm HLV cho Wuhan Zall sau cùng, lại khiến ông trải qua quãng thời gian khó khăn nhất sự nghiệp.
Gonzalez năm nay 53 tuổi chưa một lần gặp các học trò mới trước khi đến khu resort. Nhưng sự kiên định của ông trong lần đầu gặp gỡ khiến các cầu thủ Wuhan Zall cảm thấy rất yên tâm. Yao và đồng đội sẽ không bị phân biệt đối xử, miễn là được làm việc với Gonzalez, người mà một tháng trước đó họ chưa từng nghe đến tên.
HLV Gonzalez nói với các học trò rằng đừng quá để bụng hành động của người dân địa phương. Theo ông, họ chỉ lo sợ vì không tìm hiểu kỹ về dịch bệnh chứ không cố ý phân biệt cầu thủ Wuhan Zall. Yao và đồng đội hiểu, khắc sâu lời người thầy nói ngôn ngữ khác trong tim. Kể từ thời điểm đó, không khí trong phòng thay đồ dễ chịu hẳn.
"Cứ như thể là bạn đến từ một thị trấn có tên Ebola vậy", thành viên trong đội, You Li nói đùa.
Tiền vệ người Pháp, Eddy Gnahore, ngôi sao mới cập bến Wuhan Zall cũng bật cười khi nhớ lại thời điểm người đại diện của bảo anh đến Vũ Hán đá bóng. "Còn lâu tôi mới đến đó", Gnahore cố làm mặt nghiêm nghị để kể lại cho các đồng đội, khiến tất cả bò lăn ra cười.
"Họ mời tôi đến với địa ngục, đẩy tôi đến chỗ chết", Eddy Gnahore kể lại, bất chấp người đại diện liên tục giải thích rằng Trung Quốc đang làm rất tốt trong công tác phòng chống virus lây lan. Ấy thế mà hơn một tháng sau, ngôi sao người Pháp và đồng đội đã trở thành một khối gắn kết.
Cũng sau khoảng thời gian đó, tình hình dịch bệnh thay đổi rất nhiều. Tây Ban Nha giờ cũng chẳng khá hơn Trung Quốc là bao. Số ca nhiễm mới ở đây vừa cán mốc 4000, đứng thứ 2 tại châu Âu (sau Ý), trong khi Trung Quốc đang dần kiểm soát được sự lây lan của COVID-19.
Ngày 13/3, Thủ tướng Tây Ban Nha thông báo tình trạng khẩn cấp, yêu cầu kiểm soát ra vào toàn bộ các thành phố trong vùng dịch, nghiêm cấm vận chuyển hàng hóa không cần thiết để ngăn chặn virus lây lan.
"Chúng tôi từng chạy khỏi Trung Quốc, giờ lại đến lúc trốn khỏi Tây Ban Nha", ông Gonzalez chia sẻ. Quyết định mau chóng được BLĐ đội bóng đưa ra. Wuhan Zall sẽ trở về Trung Quốc vào ngày 14/3, "cắm trại" tạm thời ở thành phố Thâm Quyến vì vẫn chưa thể vào Vũ Hán.
Sẽ lại là một khách sạn mới, một sân tập mới. Ít ra là ở Trung Quốc chứ không phải Tây Ban Nha. Trước đó, các cầu thủ Wuhan Zall sẽ phải cách ly 15 ngày, đúng theo khuyến cáo của bộ y tế.
Ngày được đoàn tụ sắp đến cũng là lúc các cầu thủ nhớ gia đình nhất. Ông Gonzalez hiểu điều đó và đang nỗ lực để đưa ra những bài tập thú vị trên sân cỏ, giúp các học trò quên đi nỗi lo cho gia đình ở vùng bị cách ly.
"Gia đình của bạn ở vùng dịch ngày qua ngày, nghĩ điều đó trong đầu thì làm sao luyện tập nổi", HLV Gonzalez nhún vai. "Đây sẽ là nhiệm vụ vô cùng khó khăn cho tôi. Rất may là tôi biết điều gì khiến họ vui. Khi trên sân, họ sẽ có khoảng 1 vài tiếng thoải mái, không phải nghĩ ngợi nhiều. Kể từ khi tiếp xúc, tôi thấy họ chỉ cười thật tươi khi ở bên trái bóng".
"Tôi đã quá quen với những buổi họp báo, không khí ở sân vận động. Nhưng tình cảnh hiện tại à? Chắc đây mới là lần đầu".
Dù mới tiếp xúc với các cầu thủ Wuhan Zall nhưng Gonzalez đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ đầu tiên. Vị chiến lược gia này nhắc nhở các học trò rằng lo lắng chẳng đem lại ích lợi gì, hãy cứ thoải mái trên sân bóng và chờ đợi ngày thành phố Vũ Hán mở cửa trở lại. Ông giúp Wuhan Zall vượt qua tâm lý sợ hãi, nhớ nhà. Nhưng lúc này, chính ông cũng cần đến sự giúp đỡ của các cầu thủ.
"Sắp đến lúc rồi", Yao nói. Ý của tiền vệ này là HLV của anh, Gonzalez chuẩn bị rơi vào hoàn cảnh tương tự các cầu thủ. Cũng phải thôi vì ở Tây Ban Nha hiện tại rất nguy hiểm. Ông Gonzalez hẳn rất lo lắng cho gia đình, gồm vợ, 4 người con trai, mẹ già và 2 chị.
Ngày hôm qua, ông Gonzalez đã nói lời chào tạm biệt với gia đình trước khi ra đi. Quãng thời gian này sẽ rất khó khăn, nhưng các cầu thủ Wuhan Zall sẽ giúp ông Gonzalez vượt qua nó, hệt như lúc vị chiến lược gia này từng giúp họ.
Wuhan Zall là đội bóng rất đặc biệt. HLV Gonzalez phải thừa nhận điều này và khẳng định rằng, quãng thời gian ngắn trở thành một phần của CLB khiến ông thay đổi rất nhiều. "Nhiệm vụ sắp tới sẽ rất khó khăn", vị chiến lược gia mường tượng về viễn cảnh mình sắp tới Vũ Hán, chuẩn bị có lần ra sân đầu tiên với tư cách HLV trưởng Wuhan Zall. "Lúc đó tôi sẽ nghĩ về nỗi khó khăn các cầu thủ trải qua trong giai đoạn bị cô lập ở Tây Ban Nha để làm động lực".
Đối với Yao, trở lại thành phố Vũ Hán mang ý nghĩa đặc biệt khác. Lúc đó, tiền vệ này sẽ tặng con trai những của ngon vật lạ anh tìm được trong quãng thời gian xa nhà. Gặp lại vợ, mẹ và quây quần bên mâm cơm có món mì xào cay ưa thích là trải nghiệm không gì sánh bằng.
"Có thể lắm chứ. Tôi sắp được ôm vợ, cùng con trai thưởng thức món mì xào ở nhà rồi", Yao chia sẻ.