Duncan Ferguson là huyền thoại của Everton, thần tượng từ tấm bé của Wayne Rooney. Nhưng trước khi gia nhập The Toffees, tiền đạo người Scotland khoác áo Rangers. Và trước khi khoác áo Rangers năm 1994, anh ta đã nổi tiếng "hổ báo cáo chồn".
Năm 1991, Ferguson húc đầu vào cảnh sát trong bến chờ taxi và bị phạt 100 bảng. 2 năm sau, anh ta dùng nạng tấn công một người đàn ông cũng ở bến chờ taxi. Lần này số tiền nộp phạt tăng gấp đôi. Vậy mà Ferguson vẫn không chừa. Anh bị ghi danh vào sổ đen cảnh sát lần thứ ba, sau khi đánh đập một ngư dân trong quán rượu Anstruther. Ferguson cũng tiết lộ, chấn thương đầu tiên trong sự nghiệp là gãy ngón chân cái. Nhưng đó không phải kết quả của một tình huống nào đó trên sân cỏ, mà là từ vụ ẩu đả trong quán rượu The Rock.
Rồi sự cố trên sân Ibrox xảy ra. Đó là trung tuần tháng 4/1994, khi Rangers đánh bại Raith Rovers với tỷ số 4-0 để hướng đến ngôi vô địch Scotland. Tuy nhiên không ai nhớ nhiều về màn trình diễn ngày hôm đó, bởi hành vi bạo lực của Ferguson làm lu mờ tất cả.
Trong một tình huống tấn công, Ferguson tranh chấp với Jock McStay, người đang làm hết sức để che chắn quả bóng khỏi tầm kiểm soát của đối thủ. Sau một hồi giằng co, bao gồm 2 lần ôm cổ McStay, Ferguson thực sự cáu tiết. Khi đối phương quay người lại, chẳng nói chẳng rằng, Ferguson húc thẳng đầu vào mặt hậu vệ Raith Rovers.
McStay đổ xuống như một cây chuối bị đốn hạ, nhưng ngạc nhiên thay, Ferguson không phải chịu bất cứ án phạt nào từ trọng tài. Ngày ấy chưa có VAR, và trọng tài thì lại ở quá xa. McStay tiếp tục chơi với sự đau đớn cả về thể xác lẫn tâm hồn. Raith Rovers thảm bại còn Ferguson không những nhởn nhơ, mà còn ăn mừng vì một bàn thắng ghi được.
Không cam chịu sự bất công này, McStay đã báo cảnh sát sau khi kết thúc trận đấu. Cảnh sát nhanh chóng vào cuộc, làm rõ cáo buộc hành hung của Ferguson. Tiền đạo người Scotland phải hầu tòa. Với kết luận "nắm lấy quần áo nạn nhân, tấn công bằng đầu và khiến nạn nhân bị thương", cộng thêm 3 tiền án sử dụng bạo lực trước đó, anh bị tuyên án 3 tháng tù giam và treo giò 12 trận.
Kháng cáo bất thành, Ferguson chính thức thụ án vào tháng 10/1995 trong nhà tù Barlinnie khét tiếng ở Glasgow. Anh nuôi râu để trông ngầu hơn và không bị bắt nạt trong tù. Cuối cùng, nhờ nỗ lực cải tạo, Ferguson được tại ngoại sau 44 ngày và rời đi trên chiếc limousine của Everton, đội đã đạt được thỏa thuận mượn anh trước khi ký hợp đồng chính thức.
Nhiều năm sau, Ferguson vẫn nói rằng án tù là không thỏa đáng. Đồng thời tiếp tục chơi với phong cách mãnh liệt nhưng cũng đầy bạo lực. Cho đến nay, huyền thoại đã ghi 72 bàn sau 273 trận cho Everton vẫn nắm giữ kỷ lục 8 thẻ đỏ nhận được ở Premier League.
Hậu vệ Richard Dunne và cựu đội trưởng Arsenal, Patrick Vieira cũng sở hữu số thẻ đỏ tương tự, nhưng không tạo nên những tình huống tàn khốc như Ferguson. Ví dụ, trong trận đấu với Wigan năm 2006, để kết thúc màn tranh cãi với Paul Scharner, anh ta lẳng lặng đi tới và đấm hạ đối thủ trong vòng một nốt nhạc.
Không ai muốn chạm trán với Ferguson trên sân, và ngoài đời cũng vậy. Năm 2001, 2 tên trộm đột nhập vào nhà riêng của anh ở Lancashire. Một kẻ may mắn trốn thoát, còn một kẻ nằm lại, sau đó điều trị ở viện 3 ngày mới "nhập kho". Năm 2003, một tên trộm điên rồ khác lại mò vào nhà Ferguson ở Merseyside. Kết cục có thể đoán được. Hắn ta phải nhập viện và kiện ngược Ferguson vì tội hành hung. Lần này, cảnh sát đứng về phía Ferguson.