Không cần phải nói, ở Napoli, Diego Maradona là một vị Thánh và hoạt động thờ phụng đã bắt đầu từ khi ông còn sống. Hàng thập kỷ trôi qua kể từ lúc Maradona khoác áo Napoli, đưa họ đến 2 chức vô địch Serie A và 1 UEFA Cup, hình ảnh của ông vẫn hiện diện ở khắp mọi nơi, trên các bức tranh tường, biểu ngữ, bài hát và các ngôi đền nhỏ ở nhiều góc phố Naples.
Dĩ nhiên, còn cả trong những câu chuyện mà người dân nơi đây sẽ còn kể nhiều năm nữa. Đó là câu chuyện về lòng nhân ái, như hành động cao thượng anh làm cho người đồng đội Pietro Puzone.
Puzone không phải cái tên nổi tiếng dù trưởng thành từ đội trẻ Napoli. Anh chỉ là cầu thủ dự bị và trong mùa 1986/87 mà Napoli lên ngôi vô địch lần đầu tiên, đã không ra sân dù chỉ một lần. Thế nhưng điều đó không ngăn cản mối quan hệ tình bạn gắn bó giữa Puzone với Maradona, cầu thủ đắt giá nhất thế giới và nhận được sự tôn sùng trên khắp hành tinh.
Vào một ngày, Puzone đã xin với ban lãnh đạo Napoli tổ chức một trận đấu từ thiện để quyên góp tiền cho đứa con thiếu may mắn của anh. Cô bé mắc căn bệnh hiếm gặp về vòm họng và cần tiền để ra nước ngoài phẫu thuật.
Napoli thấy rằng đây là thời điểm không thích hợp để làm việc đó. Trong mùa giải đầu tiên của Maradona ở xứ Naples, đội đang có kết quả đáng thất vọng. Nếu thua Torino ở trận tới vào ngày chủ nhật, họ có nguy cơ rơi vào nhóm xuống hạng.
Hơn nữa, Chủ tịch Corrado Ferlaino cũng lo ngại trận giao hữu được tổ chức trong điều kiện nghèo nàn có thể khiến ngôi sao Maradona chấn thương. Nó sẽ dẫn tới khoản đền bù bảo hiểm đã ký với Lloyds of London mà Napoli không thể gánh.
Maradona đã mặc kệ Napoli, dẫn các đồng đội tới Acerra, ngôi làng Puzone sống cách trung tâm thành phố 15km. "Chúng ta phải chơi trận đấu này, vì con cậu", anh nói.
Một khung cảnh khó tin đã xảy ra. Maradona bước ra bãi đất lầy lội, bao xung quanh là những chiếc xe đang đậu và không xa là nhà máy xử lý rác thải. Anh khởi động cho trận đấu với các thanh niên làng không khác gì cách chuẩn bị cho một trận ở Serie A. Sân Stadio Comunale di Acerra vốn chỉ có thể chứa 5.000 người, nay được nêm cứng bởi 12.000 dân nghèo Acerra. Nhiều người còn trèo lên các mái nhà, cột điện hay cành cây để chứng kiến siêu sao Argentina chơi bóng.
Rồi trận đấu cũng diễn ra, trên mặt sân gồ ghề đầy những vũng bùn giữa trời đông rét mướt. Nhưng điều kiện tồi tàn ấy cũng không thể ngăn Maradona tạo ra những vũ điệu say đắm. Một trong hai bàn anh ghi hôm ấy là giống như bản nháp của tuyệt phẩm sẽ thực hiện tại World Cup 1986 vào lưới tuyển Anh. Maradona lấy bóng từ chân đối thủ và bắt đầu đi bóng, qua một, hai rồi cả thủ môn trước khi đưa bóng vào lưới.
Kết thúc trận đấu, người Maradona trệt trạt bùn đất. Không có chiếc Cúp nào dành cho anh, scudetto hay Cúp Vàng thế giới. Nhưng Maradona hài lòng với những gì thu lại. Số tiền 20 triệu lire mà Puzone cần đã có đủ. Ít người biết rằng 12 triệu trong số đó là từ tiền túi của Maradona.
Như người ta nói, Maradona không bao giờ quên đi nguồn gốc nghèo khó của mình và ngay từ đầu, đã chọn đứng về phía tầng lớp lao động, những người cùng khổ và yếu thế. Ông là người hùng vĩnh cửu của họ.
Sau này con gái của Puzone phẫu thuật thành công. Nhưng bản thân Puzone lại sa lầy vào ma túy. Ông tự hủy hoại sự nghiệp và cuộc đời mình. Cho đến giữa năm nay, người ta phát hiện ra Puzone đang vạ vật trên hè phố. Ông đã trở thành một kẻ vô gia cư và sống bằng hoài niệm. Những hoài niệm đẹp đẽ về Maradona, về hành động cao thượng xuất phát từ trái tim ấm áp của Cậu bé Vàng.