Con người, vì giới hạn của mình, luôn yêu thích những câu chuyện cổ tích, mang màu sắc huyền thoại. Điều đó giải thích tại sao bóng đá lại được yêu thích đến thế. Bởi với nó, họ có thể giải phóng cảm xúc và thả trôi trí tưởng tượng. Trong bóng đá, không gì là không thể và đầy rẫy câu chuyện hoang đường, nhưng có thật.
Bạn đã thấy, Tottenham gần như sẽ phải dừng chân ở bán kết Champions League. Họ đã nỗ lực rất nhiều trong suốt cả mùa giải. Sau đó, với một đội hình mỏng lại thiếu vắng các trụ cột, chơi với quyết tâm và ý chí phi thường ở Johan Cruyff Arena để có 2 bàn thắng. Tuy nhiên, có vẻ chừng ấy là không đủ…
Nhưng gượm đã. Khi đồng hồ chỉ sang phút 95+5 giây, một cú phất bóng dài lên phía trước hoàn toàn mang tính cầu may của Moussa Sissoko, một pha chạm bóng với của Fernando Llorente và đột nhiên, Dele Alli nhận ra cơ hội bằng vàng đã tới. Anh gẩy bóng cho Lucas Moura. Cầu thủ bị PSG hắt hủi và vẫn chưa xác lập vị trí đá chính thường trực ở Tottenham vung chân. Đó vẫn không phải là pha kết thúc hoàn hảo, nhưng bóng từ từ lăn vào lưới.
Một khoảnh sân Johan Cruyff Arena rung chuyển. Những CĐV Tottenham la hét điên dại, trong khi các cầu thủ của họ nhảy đè lên nhau để ăn mừng. Tin được không, Spurs đã giành chiến thắng, vào chung kết Champions League, lần đầu tiên.
Cùng lúc, những bóng đỏ trắng ngã gục xuống sân như thể bị rút hết pin. Rồi họ bắt đầu khóc nức nở. Vẫn biết bóng đá là tàn nhẫn, nhưng kết cục này quá nghiệt ngã với những chàng trai Ajax. Họ, một toán quân trẻ tuổi vô danh nhưng đầy khát khao và không sợ hãi, đã trải qua một chặng đường dài từ vòng sơ loại để tới được đây, và trên đường đi đã đánh bại cả Real Madrid lẫn Juventus hùng mạnh. Vậy mà thứ tất cả nhận lại chỉ là những giọt nước mắt.
Thật khó lý giải tại sao Ajax lại sụp đổ, khi đã có 90 phút đáng kinh ngạc ở London, sau đó tiếp tục khiến cả thế giới phải trầm trồ trong 45 phút đầu tiên ở Amsterdam. Họ đã nhìn thấy ánh sáng của trận chung kết, mường tượng ra vẻ tráng lệ của Wanda Metropolitano. Và rồi mọi thứ bỗng đóng sập lại. Phải chăng họ đã làm gì phật ý để Chúa bỗng đột ngột quay lưng, sau đó giáng xuống những tai ương?
Với Tottenham, đây quả thực là một phép lạ. Sẽ không có bất cứ phàn nàn nào nếu đội bóng nước Anh dừng bước. Họ không đủ tốt để đối phó với sự cuồng nhiệt và quả cảm của Ajax. Họ chỉ chơi với một niềm tin mơ hồ. Cũng không bận tâm tới chiến thuật, họ chiến đấu bằng trái tim.
May mắn ở đây là Chúa đã chọn Tottenham. Và Mauricio Pochettino, bỏ qua sự điềm tĩnh vốn có, khóc như một đứa trẻ rồi quỳ xuống, úp mặt vào thảm cỏ xanh. Cho đến khi vào đường hầm, chiến lược gia người Argentina vẫn không thể ngăn những giọt nước mắt trào ra. Thật quá sức tưởng tượng, ngay cả với một người đàn ông 47 tuổi, kinh qua đủ loại hỉ nộ ái ố trong bóng đá.
Vào những ngày này, bóng đá thật kỳ lạ. Nó không còn tuân theo logic, phán đoán thông thường, trở thành những bộ phim huyền hoặc, chỉ những cái đầu có trí tưởng tượng phong phú như tác giả của Game of Thrones mới có thể viết ra.
Trước khi Tottenham đi qua những phép màu, 24 giờ trước đó, Liverpool cũng tạo nên câu chuyện kinh dị và khó tin không kém ở Anfield.
Ai mà nghĩ được Liverpool, phải, chính đội Liverpool từng thua 0-3 ở Nou Camp tuần trước, nay mất thêm Mohamed Salah, Roberto Firmino và Naby Keita, lại quật ngã Barca của "Thanos" Messi tới 4 bàn không gỡ. Chưa hết, vị anh hùng của họ là Divock Origi, chân sút chỉ đá chính 3 trận Premier League mùa này, và Earnginio Wijnaldum, tiền vệ ít khi ghi bàn, ghi bàn từ băng ghế dự bị lại càng không.
Tất cả nhắc nhở một lần nữa, mọi thứ đều có thể, trong bóng đá. Trên một khoảnh sân có diện tích khoảng 6 ngàn m2, với những đường kẻ và hai cầu môn, mọi thứ là bất biến. Nhưng những gì diễn ra trên đó, hết sức khó lường và đôi khi, trở nên thật điên rồ.
Trong khoảnh khắc, những người đang ở bờ chiến thắng bỗng bị kéo ngược trở lại và rơi xuống hố sâu tuyệt vọng. Đó là khoảnh khắc những trái tim tan vỡ, cuộc sống bị hủy hoại và linh hồn chết. Nếu được, hẳn mọi người trong số họ đã ước được biến mất để khỏi nhìn thấy cảnh tượng hỗn loạn và ngang trái trước mặt.
Bởi các đó không xa là những kẻ vừa thoát ra khỏi lưỡi hái tử thần. Họ nhảy múa, ăn mừng với dòng máu sục sôi nay chuyển thành rượu vang đỏ thượng hạng, để mang ra chúc tụng các siêu anh hùng, hay vị thánh, hoặc Chúa. Trong một đêm bi tráng, họ có thể là bất cứ ai, và đánh bại bất cứ ai.
Rồi chúng ta như lạc vào thế giới siêu thực để có cảm giác có thể làm mọi thứ, sau khi đã sởn gai ốc, dựng tóc gáy và rùng mình vì những gì đã chứng kiến. Chỉ cần bước đi với sự can đảm, quyết tâm và niềm tin mãnh liệt về một kết thúc tốt đẹp. Điều duy nhất phải nhớ là đừng bao giờ bỏ cuộc, hay nản lòng trước nghịch cảnh. Hãy cứ hy vọng, phép màu sẽ được tạo ra.
Cảm ơn bóng đá, vì những cảm xúc tuyệt vời này, thứ cảm xúc bạn không thể tìm thấy ở đâu khác.
Cảm ơn Chúa vì món quà.
Và chúng ta thật may mắn khi được sống, rồi tận hưởng.
Bạn nên quan tâm