Vào sáng thứ Hai, một số cầu thủ MU ghé qua Carrington để lấy đồ trước khi bắt đầu kỳ nghỉ hè. Cánh cửa phòng Ole Gunnar Solskjaer vẫn mở, như mọi khi, và họ bước vào để chào. Nhưng đáp lại, vị HLV 46 tuổi phẩy tay và nói đừng làm phiền.
Ông muốn yên tĩnh, để cố gắng giải thích tại sao mọi chuyện lại đi sai hướng? Thật khó có thể lý giải, làm thế nào mà đội bóng thắng tới 73,7% số trận trong thời gian Solskja tạm quyền lại trở nên thảm hại một cách đáng kinh ngạc, chỉ thắng 20% sau khi ông ký hợp đồng.
Sau khoảng thời gian đầu háo hức với sự xuất hiện của Solskjaer, MU trở lại với nguyên dạng là một đội bóng rời rạc, không ý tưởng, không lối thoát. Dường như HLV người Na Uy không biết làm thế nào với mớ bòng bong ông đang có. Và các cầu thủ cũng nhận ra điều đó, để mặc Solskja gào thét, thậm chí đe dọa, tất cả vẫn bước ra với dáng vẻ uể oải và chán chường.
Các cầu thủ đã không đáp ứng lời kê gọi của Solskja, bởi chỉ quyết tâm thôi là không đủ.
Những thất bại liên tiếp, kèm theo đó là các màn trình diễn thảm khốc, những người hâm mộ từng thúc giục Ban lãnh đạo sớm đi đến quyết định bổ nhiệm chính thức nay chuyển sang kêu gọi ông bị sa thải. Họ nói rằng đây là lúc loại bỏ vấn đề tình cảm, rằng Solskja nên bị tống cổ sớm để nhường chỗ cho một chiến lược gia có tầm nhìn và chủ trì thứ bóng đá tấn công.
Thật ra, vấn đề không chỉ ở vị trí HLV. Bởi trước Solskjaer, MU cũng đã thử và thất bại với David Moyes, Louis van Gaal và Jose Mourinho. 3 HLV, 3 phong cách, 3 phương pháp khác nhau, nhưng không ai thành công trong việc vực dậy đội bóng, hay chỉ đơn giản là chặn đứng quá trình suy thoái.
Như Ander Herrera, người sẽ rời khỏi Old Trafford vào tháng tới, nói: "MU đã bước vào mùa giải này với nhiều kỳ vọng, và Mourinho đã thử mọi cách, nhưng tất cả đều không hoạt động".
Mùa giải nhiều kỳ vọng của MU đã kết thúc bằng thảm họa.
Vấn đề của MU nằm ở thượng tầng. Sau ngần ấy năm kể từ khi Sir Alex Ferguson nghỉ hưu, họ vẫn trì hoãn bổ nhiệm một Giám đốc bóng đá. Đến khi mọi thứ ngày càng tồi tệ, với chồng chất những thương vụ thất bại, vị trí quan trọng này mới được xem xét. Nhưng nhìn vào danh sách ứng viên, gồm Mike Phelan, Darren Fletcher và Rio Ferdinand, những người không có chút kinh nghiệm tuyển trạch, thật khó mường tượng ra tương lai sáng sủa hơn. Họ được chọn chỉ vì mối liên hệ với quá khứ, giống như Solskjaer.
Trong nhiều năm, Ban lãnh đạo MU nghĩ rằng tiền có thể khỏa lấp khoảng trống mà Sir Alex để lại. Và thế là 716,1 triệu bảng đã được chi ra cho 25 cầu thủ, bình quân 28,6 triệu cho mỗi người, trong 6 năm qua. 8 trong số này nằm trong tốp 10 thương vụ đắt giá nhất lịch sử CLB.
Solskjaer có núi việc phải làm, nhưng chuyển nhượng không phải lối thoát.
Thế nhưng thật khó để tìm ra ai đó khiến người hâm mộ cảm thấy hài lòng.
Zlatan Ibrahimovic? Tiền đạo này đã ghi 28 bàn trong mùa đầu, nhưng mất tích trong mùa thứ 2 và cuối cùng, tẩu thoát đến MLS. Paul Pogba? Tiền vệ giàu tiềm năng này không bao giờ chơi với phong độ cũng như quyết tâm cao nhất, và bây giờ đang bị la ó bởi những CĐV hết kiên nhẫn. Nemanja Matic? Tất nhiên là không. Giống như hầu hết những hợp đồng khác, anh ta chỉ chơi tốt một mùa đầu.
Vào mùa hè, có lẽ một cuộc cách mạng mới sẽ được tiến hành, và những khoản tiền lớn lại được ném ra. Người ta bắt đầu nói về Paulo Dybala, Jadon Sancho, về Matthijs de Ligt và Joao Felix. Nhưng than ôi, liệu những ngôi sao này có chịu về Old Traford? Phó Chủ tịch điều hành Ed Woodward có thể trao cho họ mức lương khổng lồ, nhưng viễn cảnh chơi ở Europa League và sự lép vế dễ nhận thấy so với các đội trong nhóm Big Six là không mấy hấp dẫn. Chưa kể, những người đi trước sẽ nói rằng, tài năng của họ có thể bị thui chột, thậm chí bị hủy hoại.
Lần đầu tiên MU cảm thấy bất lực, khi tiền, thứ mà họ rất sẵn, đang trở nên vô tác dụng. Đó là lúc để đội bóng này nhìn nhận lại, sau đó tiến hành cải tổ triệt để, bắt đầu từ thượng tầng.