Một tiếng thét lớn, tưởng như xé rách bầu trời Bangkok tối thứ Năm. Tuấn Anh dường như không thể tha thứ cho bản thân sau pha dứt điểm phút 18.
Như một con báo giấu mình trong bụi cỏ, tiền vệ mang số áo 14 chọn cho mình một nơi xa vòng cấm và chờ đợi cơ hội. Khi quả bóng bật ra từ người hậu vệ Thái Lan, anh lao đến như một tia chớp và sút bóng ngay trước mắt hai cầu thủ đối phương. Tiếc là bóng lại đi vọt xà.
Bạn không thể biết Tuấn Anh khao khát ghi bàn đến thế nào.
Lần đầu tiên Tuấn Anh ghi bàn cho ĐT Việt Nam là năm 2016, chỉ 5 tháng sau ngày ra mắt. Hôm ấy gặp Triều Tiên, anh nhận bóng trong vòng cấm từ đội trưởng Công Vinh, và sau động tác kiểu "Cruyff turn", tung ra cú cứa lòng hiểm hóc vào góc xa.
Thường thì với một cầu thủ chỉ mới 21 tuổi, anh ta hẳn sẽ phát điên với bàn thắng quá nhiều ý nghĩa đó. Nhưng Tuấn Anh thì không. Anh không ăn mừng, chỉ đón nhận nó một cách bình thản. Có lẽ anh đã quá quen với việc ghi bàn, trong màu áo U19, rồi U23 quốc gia. Và có lẽ anh nghĩ, những bàn tiếp theo sẽ đến, sớm thôi, để không có gì phải phấn khích thái quá.
Tiền vệ gốc Thái Bình không bao giờ biết, sau 3 năm, tất cả vẫn đang chờ đợi bàn thắng thứ hai. Vào thời điểm đó, điều này thật khó tin, với chàng trai hào hoa và được đánh giá là tài năng lớn nhất của bóng đá Việt.
Từ tư duy chiến thuật, cầm nhịp đến thu hồi, phân phối bóng, phát động tấn công rồi dứt điểm, không ai hơn Tuấn Anh, và toàn diện như Tuấn Anh. Một cầu thủ được ban phước với rất nhiều phẩm chất ưu tú, và chẳng có lý do gì để anh ta không sớm tỏa sáng, trở thành một siêu sao dẫn lối cho "Những ngôi sao Vàng".
Thật không may, chấn thương đã hủy hoại Tuấn Anh. Và đừng nói là ghi bàn, ngay cả điều tối thiểu là khoác áo ĐT Việt Nam cũng trở nên xa vời.
Nếu như Archimedes tuyên bố, "hãy cho tôi một điểm tựa, tôi sẽ nâng bổng trái đất" thì Tuấn Anh cũng có thể nói, "tôi có thể nâng bổng trái đất, chỉ cần cho tôi lành lặn". Chúng ta biết rằng không có điểm tựa nào đủ lớn cho Archimedes, và có nghĩa là, điều ước của chàng "Nhô" không bao giờ thành sự thật, với đôi chân pha lê.
Trong quãng thời gian đội tuyển gặt hái hết thành công này đến thành công khác - và không có Tuấn Anh, người ta vẫn nhớ về chàng trai với phong cách lãng tử, từng tạo nên tuyệt phẩm vào lưới U23 UAE năm 2016. Đôi khi họ lại tự hỏi, giá mà Tuấn Anh ở đây…
Cùng lúc đó, Tuấn Anh âm thầm chiến đấu để không rơi vào sự lãng quên. Vì bóng đá không chỉ là niềm đam mê, mà còn là cuộc sống, anh đã không từ bỏ. Tiếp tục chiến đấu với chấn thương, với nghịch cảnh và đồng thời, chống lại số phận.
Anh đã tái xuất, khỏe mạnh, sung mãn hơn bao giờ hết. Và tất nhiên, những pha xử lý uyển chuyển, đường chuyền thanh lịch và các pha dứt điểm độc nhất vô nhị lại theo về. Nguyên vẹn như chưa từng mất đi.
Người ta cũng không còn sợ hãi rằng Tuấn Anh ra sân và sẽ lại chấn thương một lần nữa, nằm xuống một lần nữa. Sau màn trở lại với màu áo đỏ hồi tháng 6 tại King’s Cup và cho thấy các dấu hiệu thoáng qua về một "Tuấn Anh 2.0", anh đã khiến người hâm mộ phấn khích tuyệt đối trong đêm diễn tại Bangkok tối thứ Năm.
Đó là chàng tiền vệ mạnh mẽ hơn bao giờ hết, tả xung hữu đột để tuyến giữa Việt Nam không gãy đổ. Sự lăn xả, những pha đánh chặn thông minh và tắc bóng chính xác của Tuấn Anh khiến nhạc trưởng Chanathip của Thái Lan không có nhiều đất diễn, đồng thời loại bỏ phần lớn các mối đe dọa từ trung lộ. Bên cạnh đó, chàng "Nhô" cũng gây ấn tượng với khả năng thoát pressing, giữ bóng và thực hiện những đường chuyền sáng tạo lên phía trước.
Nếu cú sút phút 18 trở thành bàn thắng, đây là một đêm mỹ mãn với Tuấn Anh. Nhưng không sao, chừng đó thôi cũng đủ để anh nhận giải thưởng Cầu thủ xuất sắc nhất trận. Và phần thưởng lớn nhất là lời khen tặng từ HLV Park Hang-seo, người thầy đã luôn tin vào khả năng của anh.
"Tuấn Anh là một cầu thủ tuyệt vời. Cậu ấy đã thể hiện rất tốt trong thời gian để có được suất đá chính, sau đó tạo nên màn trình diễn xuất sắc khác trước Thái Lan. Chúng ta nên chúc mừng cậu ấy", chiến lược gia người Hàn Quốc nói.
Tất cả mới chỉ là sự khởi đầu. Vẫn còn rất nhiều điều để chờ đợi ở tiền vệ 23 tuổi. Bạn biết đấy, một khi đã loại bỏ ác mộng chấn thương, không có giới hạn nào cho Tuấn Anh. Chàng trai này có thể gánh cả bầu trời trên lưng.
Bạn nên quan tâm