Bóng đá Việt Nam có lẽ đang trải qua những ngày tháng huy hoàng nhất lịch sử. Tròn một tháng kể từ ngày đoàn quân cờ đỏ sao vàng đăng quang ngôi vô địch AFF Cup 2018, cuộc hành trình chinh phục những đỉnh cao mới ở đấu trường lớn hơn lại tiếp diễn. Lần này, chúng ta vượt qua "ao làng" Đông Nam Á, hướng đến cuộc đọ sức cùng những đội tuyển hàng đầu châu lục.
Màn trình diễn trước những Iran, Iraq và Jordan quá đủ để chứng minh vào thời điểm này, chẳng đội tuyển nào ngoài Việt Nam xứng đáng là niềm tự hào của Đông Nam Á. Nhìn vào thành tích của 2 đại diện còn lại của khu vực, lời khẳng định trên càng trở nên có cơ sở.
Thái Lan, sở hữu cầu thủ đắt giá nhất Đông Nam Á cùng một số ngôi sao đang chơi bóng tại Nhật Bản, tiến vào vòng knock-out với tư cách nhì bảng A nhưng lại thể hiện tinh thần kém cỏi, bị Trung Quốc lội ngược dòng. Trong khi đó, Philippines thua cả 3 trận đấu thuộc vòng bảng mặc dù thành phần gồm HLV đẳng cấp World Cup cùng nhóm học trò mang 2 dòng máu hầu hết đang thi đấu ở châu Âu.
Từ giải vô địch U23 châu Á, ASIAD 2018, AFF Cup 2018 cho đến Asian Cup 2019, Việt Nam bỗng chốc chuyển mình trở thành đại diện ưu tú nhất của khu vực thi đấu với những "ông lớn" toàn châu lục. Ở khắp nơi, những bình luận cho rằng Việt Nam quá may mắn khi sản sinh ra được thế hệ vàng liên tục xuất hiện. Nhưng nên nhớ rằng nhà làm phim nổi tiếng Samuel Goldwyn từng nói: "Phải làm việc chăm chỉ thì mới mong có may mắn".
Thành công Việt Nam có được không dựa vào may mắn.
Không lâu trước kia, bóng đá Việt Nam chỉ là một mớ hỗn độn. Nhưng kể từ khi những chính sách đào tạo trẻ, đầu tư cho tương lai được thực thi, thành công đã nối tiếp những thành công. Việt Nam dần kéo lại khoảng cách với các cường quốc bóng đá trong khu vực. Singapore, Malaysia từng là đối trọng nhưng giờ không phải là đối thủ của đoàn quân cờ đỏ sao vàng. Thất bại của Thái Lan ở Asian Cup vừa qua cũng cho thấy cuối cùng chúng ta cũng bước lên trên họ một bước.
Cũng may rằng thế hệ vàng của chúng ta được dẫn dắt bởi Park Hang-seo, người đặc biệt giỏi ở khả năng truyền lửa cho các học trò. Triết lý của thầy Park vô cùng đơn giản, chỉ cần nỗ lực thành quả sẽ tự đến. Ông biến Việt Nam trở thành đội tuyển chăm chỉ nhất trong khu vực, điển hình là hành động đi tập bình thường dù được nghỉ trước trận đấu với Jordan.
Và hơn hết, nhà cầm quân người Hàn Quốc biết truyền niềm tin bất diệt của ông cho các học trò. Việt Nam giờ đây hơn mọi đội tuyển khác trong khu vực vì chúng ta tin không gì là không thể, chẳng hề e sợ dù phải chạm trán bất kỳ đối thủ nào.
Dàn sao Thái Lan đã thất bại. Giờ đây, trọng trách đưa bóng đá Đông Nam Á vươn đến tầm cỡ châu lục phụ thuộc hoàn toàn vào Việt Nam.
Rõ ràng với những gì đã, đang và sẽ làm được, ĐTQG Việt Nam đã trở thành hình tượng để bạn bè trong khu vực Đông Nam Á học tập. Hành trình từ một trong những cái tên không được đánh giá cao trở thành duy đội nhất đứng thứ 3 tiến vào vòng tứ kết là cột mốc để Singapore, Malaysia, Philippines, Indonesia và ngay cả Thái Lan cần phải hướng đến.
Dù cuộc đọ sức với Nhật Bản sắp tới có kết quả như thế nào, tiếng vang mà Park Hang-seo cùng học trò tạo nên xứng đáng được ghi vào sử sách. Và bí mật của thành công này không liên quan đến may mắn, chỉ đơn giản là kiên trì, nhẫn nại, chăm chỉ và tin tưởng.
Bạn nên quan tâm