Với người Bồ Đào Nha, Chúa rất tuyệt, nhưng ông không phải Ronaldo

THANH ĐÌNH , 12:38 15/11/2019 | Bóng đá quốc tế

Chia sẻ

Đã có một thời gian người Bồ Đào Nha không thích, thậm chí ghét bỏ Ronaldo. Nhưng bây giờ tâm lý ấy đã biến mất, nhưỡng chỗ cho sự sùng kính. Tuy nhiên, họ có coi anh là Chúa?

"Phải, chúng tôi luôn coi Cristiano Ronaldo là một vị thần. Mỗi ngày chúng tôi sẽ đến ngôi đền ở khu mình sống, ngồi trên băng ghế và cảm ơn anh vì mọi thứ trong lúc một người đáng kính đọc những lời ca tụng Ronaldo vĩ đại.

Gì nữa nhỉ, phải rồi, có một vài người trong số chúng tôi sẽ có mặt ở các tu viện ẩn sâu trong dãy núi Serra da Estrela, nơi họ tìm hiểu về những lời dạy của Đấng Cristianity. Và sau vài năm, khi trưởng thành, phải chứng minh giá trị trước Nhà tiên tri vĩ đại Ronaldo. Nếu mọi thứ diễn ra đúng trình tự, số ít sẽ trở thành bậc trưởng thượng chuyên đi truyền bá giáo lý của Đấng Cristianity đến toàn thế giới.

Thôi nào, hãy nghiêm túc, người Bồ Đào Nha chúng tôi yêu mến Ronaldo rất nhiều và tự hào về anh ấy, nhưng không coi Ronaldo là Chúa".

Những dòng này được viết bởi một người hâm mộ Bồ Đào Nha. Và có thể nói, đó cũng là suy nghĩ chung của 10 triệu dân Bồ Đào Nha. Ở một đất nước mà 81% dân số là người Công giáo, việc so sánh Ronaldo với Chúa là không phù hợp.

cristiano-ronaldo-portugal_l4nanjeqbw521wz1gwz0py8w1

Ronaldo là niềm tự hào của người Bồ Đào Nha.

Thậm chí trong quá khứ, người Bồ Đào Nha còn không mấy ưa ngôi sao đỏm dáng sinh ra ở Madeira. Anh ta luôn huyễn hoặc về bản thân, rằng mình là người đẹp trai nhất, nổi tiếng nhất và giàu có nhất. Đã có lúc, dân Bồ Đào Nha thích Messi hơn bởi sự khiêm tốn và không có những phát ngôn khoa trương. Hoặc với sự kết nối với Brazil, họ nói rằng "Ronaldo xịn" phải là Ronaldo Luis Nazario de Lima, hay Người ngoài hành tinh.

Điều quan trọng nhất, sau khi khóc nhè như một đứa trẻ ở Euro 2004, Ronaldo không làm nên trò trống gì tại 5 giải đấu quan trọng sau đó, từ Euro 2008, 2012 đến World Cup 2006, 2010, 2014. Đôi khi người ta có cảm giác M.U, Real mới chính là nhà của Ronaldo, thôi thúc anh ta cống hiến hết mình để giành danh hiệu.

Nhưng rồi mọi thứ bắt đầu thay đổi. Có thể khi đã trưởng thành hơn, Ronaldo dần nhận ra trách nhiệm với đất nước. Thay vì dành thời gian trong các kỳ nghỉ ở nước ngoài, anh trở về Bồ Đào Nha góp phần quảng bá hình ảnh đất nước. Bên cạnh đó, sẵn sàng chi tiền để hỗ trợ đồng bào.

1acc9ff02ddcee955ddea28083fc4b31

Với 98 bàn cho ĐTQG, Ronaldo là cầu thủ vĩ đại nhất mà Đồ Đào Nha sản sinh ra.

Trên sân cỏ, Ronaldo dần trở thành người hùng thực sự. Trong 7 năm từ 2013 đến nay, anh ghi 61 bàn thắng, nhiều gần gấp đôi 10 năm trước đó (37 bàn từ 2003-2012). Với cú hat-trick mưới nhất vào lưới Lithuania, CR7 đã có 13 bàn trong năm dương lịch 2019, bằng với thành tích năm 2016 và nhiều hơn mọi năm khác. Anh vẫn còn trận đấu với Luxembourg để tạo dựng cột mốc mới.

Cũng phải lưu ý thêm, 2 trận gần nhất ở Juventus, Ronaldo đều bị thay ra với lý do Maurizio Sarri lo ngại về chấn thương đầu gối. Nhưng khi về tuyển, Fernando Santos hỏi "có thể ra sân không", anh lập tức nói có. Khát khao của Ronaldo là không thể nghi ngờ. Và nó còn bùng lên dữ dội khi anh được chơi trong màu áo ĐTQG.   

Bây giờ Ronaldo đã có 98 bàn thắng, tiến rất sát tới kỷ lục 109 bàn cho ĐTQG của Ali Daei. Và tất nhiên, một Ronaldo bay bổng cũng đưa Bồ Đào Nha tiến gần tới Euro 2020 để bảo vệ ngôi vương mà họ giành được năm 2016.

9a3f325038804d2515240d2667e6dd283208fca4

Với Ronaldo và tinh thần chiến thắng của Ronaldo, Bồ Đào Nha đã vươn lên tầm cao mới.

Nhân nhắc đến Euro 2016, không ai nghĩ rằng Bồ Đào Nha sẽ vô địch, nhưng nó đã xảy ra. Không ghi bàn trong trận chung kết nhưng ảnh hưởng của CR7 là vô song. Anh ghi những bàn thắng vào các dịp quan trọng khác, kết nối các đồng đội và truyền cảm hứng. Khi CR7 khóc lúc chấn thương và bị thay ra, khác với năm 2004, những giọt nước mắt ấy chạm tới tim của cả quốc gia.

Người hâm mộ cũng bắt đầu hiều Ronaldo hơn và có thiện cảm với "ám ảnh về sự hoàn hảo" của anh. Chính nhờ khát khao ấy, tinh thần ấy, Bồ Đào Nha đạt được chiến tích vô tiền khoáng hậu mà ngay cả thời của Eusebio huyền thoại hay Thế hệ Vàng với Luis Figo, Rui Costa cũng không thể.

Người Bồ Đào Nha không coi Ronaldo là Chúa. Nhưng sự sùng bái ngày càng mạnh mẽ hơn. Như đã thấy trong trận đấu với Lithuania ở Faro, có tới 2 lần người hâm mộ bất chấp án phạt phải nhận, lao vào sân chỉ để ôm lấy hay chụp ảnh cùng Ronaldo.

Vào thời gian này, họ nói: Chúa là Đấng tối cao và rất tuyệt vời. Nhưng ông không phải Ronaldo.